1.2

1.9K 74 1
                                    

Trên núi có rất nhiều chó hoang.

Khi ngửi thấy mùi tanh của xác chết, chúng sẽ rủ nhau đào mộ.

Ở đây ban ngày chôn rất nhiều xác, tối thì bị đào lên, sáng hôm sau khắp nơi đều là máu me và xương.

Khi tôi đến gần nơi chôn cất mẹ, lũ chó hoang đã đào mộ, hai con chó thấy tôi đến gần liền nhe răng gầm gừ.

"Tránh ra! Đi đi!" Tôi sợ hãi nhặt đá dưới đất ném qua.

Nhưng lũ chó không hề sợ.

Tôi lại nhặt một cây gậy, hùng hổ lao đến, cố gắng đập chết chúng hoặc đuổi chúng đi.

Nhưng có quá nhiều chó hoang, chúng đều đói đến mức không chịu tha cho thi thể của mẹ tôi.

"Tránh ra! Đó là mẹ của tao! Em gái tao còn ở bên trong!" Tôi quơ cây gậy.

Lũ chó hoang không những không bỏ đi mà còn bao vây tôi.

Tôi theo bản năng lùi lại đến dưới một gốc cây.

Ngay khi một con chó chuẩn bị vồ tới, có ánh sáng đèn pin chiếu tới.

"Đi đi! Cút hết đi!" Giọng của một bà lão vang lên.

Một tay bà ấy cầm đèn pin, một tay cầm cái xẻng chém một con chó.

Con chó bị chém bê bết máu, kêu la bỏ chạy.

Lũ chó còn lại cũng sợ hãi, vừa sủa vừa rút lui, biến mất trong bụi cỏ.

Tôi nhìn bà cụ kia.

Bà cụ nở nụ cười: "Cháu gái nhà họ Lý, sao cháu lại ở đây?"

Bà cụ của nhà họ Chu này sống ở cuối làng, khi nãy ông nội và bố tôi có đi ngang nhà họ.

Lần nào gặp tôi bà Chu cũng vui vẻ nói chuyện với tôi, tôi cũng rất thích bà, có cảm giác bà còn gần gũi hơn bà nội nữa.

Thấy bà Chu xuất hiện, tôi cuống quýt quỳ xuống: "Bà ơi, bố cháu chôn mẹ với em gái cháu ở đây. Em gái cháu còn khóc, còn sống, bà cứu em gái cháu đi!"

Bà Chu giật mình: "Cái gì? Trời ạ, bố cháu đúng là, con gái còn sống mà đem đi chôn! Thảo nào khi nãy bà nghe tiếng trẻ con khóc nên mới đi xem thử. Cháu đừng sợ, bà sẽ giúp cháu cứu em gái."

Rồi bà Chu cầm cây xẻng giúp tôi đào mộ mẹ.

Mộ được đào lên.

"Cháu gái, cháu đừng nhìn, để bà." Đợi tôi quay đầu, bà mới mang em gái từ trong bụng mẹ ra.

Oa!

Em gái còn đang khóc.

Nhìn mẹ nằm trong hố, tôi rất muốn nghĩ rằng bà còn sống, nhưng bà cứ nằm một chỗ mở to hai mắt.

"Mẹ ơi!" Tôi hét lên muốn nhảy xuống nhưng bà Chu kéo tôi lại.

Bà Chu lo lắng nói: "Cháu gái, mẹ cháu chết rồi! Xem em gái cháu đi!"

Tôi khóc lóc quỳ xuống, nhận em gái từ tay bà Chu, ôm vào lòng.

Em gái rất nhỏ, người bê bết máu, dây rốn còn chưa cắt, mở miệng khóc om sòm.

Cô gái trong lồng: Trăng tối sương mù, cẩn thận với ngọn nếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ