Những ngày kế tiếp.
Mẹ kế đối xử với tôi rất tốt, ngay cả khi ông bà nội mắng tôi, mẹ kế đều đứng ra ngăn cản.
Bà ấy còn không cho tôi làm việc nhà, bảo tôi cứ ra ngoài sân chơi, dặn tôi phải chú ý an toàn, không được tự làm mình bị thương.
Chớp mắt đã nửa tháng trôi qua.
Hôm nay mẹ kế cùng bố ra ngoài, bà nội không quan tâm đến tôi, cuối cùng tôi cũng có thời gian đến nhà bà Chu thăm em gái.
Em gái tôi đã gần một tuổi.
Nó đã có thể bi bô nói chuyện, mỗi lần gặp tôi đều rất vui.
Tôi nắm tay nó, kiên nhẫn dạy nó đi, nhưng nó còn quá nhỏ nên rất khó tự đứng vững.
Bà Chu ở bên quan sát, đột nhiên hỏi: "Tiểu Ny Tử, mẹ kế của cháu sao rồi? Cô ta đối xử với cháu tốt không?"
Tôi gật đầu đáp: "Cũng tốt, bà ấy bảo cháu gọi mẹ nhưng cháu không chịu gọi."
Bà Chu giật mình, vội hỏi: "Cô ta có thai rồi đúng không?"
Có thai?
Tôi lắc đầu, tôi chưa từng nghe nói việc mẹ kế có thai.
Bà Chu khẽ cười, khôngi gì nữa, trước khi tôi đi chỉ dặn: "Tiểu Ny Tử, bà cũng muốn tốt cho cháu thôi, đừng gọi người phụ nữ đó là mẹ, ít nhất là thời điểm hiện tại, chờ mẹ kế của cháu có thai rồi tính."
Chờ mẹ kế có thai rồi tính?
Tôi không hiểu nên hỏi: "Tại sao vậy bà?"
Bà Chu hơi chần chừ: "Cháu cứ nghe lời bà đi, bà mà hại cháu sao?"
Tôi gật đầu, rời khỏi nhà họ Chu.
Nhưng mới đi không lâu, anh Bình Anh lại đuổi theo, hỏi: "Mẹ kế của em bắt em gọi bà ta là mẹ? Có phải bà nội anh không cho em gọi không?"
Tôi gật đầu.
Anh Bình Anh nhìn bốn phía, ngồi xổm xuống nói với tôi: "Tiểu Ny Tử, nhớ lấy, tuyệt đối không được gọi bà ta là mẹ, một tiếng cũng không được, nếu không em sẽ chết!"
Tôi sợ hãi, đang định hỏi tại sao thì bà Chu đã đứng trước cửa nhà gọi anh.
Anh Bình An phải về.
Tôi thấy anh bị bà Chu gọi đi, chỉ có thể về nhà trước.
Về đến nhà.
Bà nội đang ngồi ngoài sân bóc đậu, vừa thấy tôi về liền lớn tiếng mắng: "Đồ sao chổi, mày lại đi chơi hả? Ngày nào cũng lười biếng, mau qua đây bóc đậu coi, việc gì trong cái nhà này cũng bắt tao làm, mày chết luôn rồi hả!"
Tôi cố nhịn những lời mắng chửi, lặng lẽ đi bóc đậu.
Bà nội ngừng bóc đậu, xuống bếp làm việc khác.
Một lúc sau, bà nội quay ra, thấy tôi còn chưa làm xong liền cầm sào tre mắng: "Làm chậm như vậy, tay mày gãy rồi hay gì!"
Tôi sợ hãi bỏ chạy.
Đúng lúc mẹ kế từ bên ngoài trở về, thấy bà nội đánh tôi, bà ta lập tức bảo vệ tôi sau lưng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô gái trong lồng: Trăng tối sương mù, cẩn thận với ngọn nến
HorrorTên Hán Việt: Lung trung nữ: Nguyệt hắc vũ trọng, tiểu tâm hỏa chúc/ 笼中女:月黑雾重,小心火烛 Tác giả: Nguyệt Hạ Tiểu Khê / 月下小溪 Edit: Ndmot99 🐬🐬🐬 Tình trạng: đang viết Giới thiệu: Tiếng hồ cầm ê a khàn khàn, ánh trăng hàng ngàn năm trước hình như chưa từng...