1.

378 32 0
                                    

kim seungmin và lee minho là hàng xóm.

gia đình lee minho chuyển tới 1 vùng quê nhỏ ven biển để sinh sống khi cậu ta đang học tiểu học, tầm lớp 3. bố mẹ minho quyết định chuyển tới nơi này để tiện cho việc kinh doanh nhà hàng hải sản của họ, vì thế minho cũng phải bỏ phố về quê cùng gia đình.

minho và seungmin gặp nhau lần đầu tiên khi gia đình minho đang chuyển đồ dọn vào nhà mới, mẹ seungmin đã chạy sang và giúp đỡ gia đình họ dọn đồ, ở đây là thế, họ luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau khi thậm chí là chưa hề quen biết. với tính tình hoà đồng, nghịch ngợm dễ bắt chuyện của mình, seungmin đã chủ động trước với minho. seungmin và minho bằng tuổi nhau, ngày đầu gặp gỡ có lẽ minho đã để lại 1 ấn tượng không tốt với seungmin vì thế nó không thích cậu lắm. người gì mà người ta nói chuyện với mình đến mỏi cả mồm mà chỉ mở miệng trả lời được vài câu, chảnh à? đó là những gì seungmin nghĩ khi lần đầu bắt chuyện với minho. cậu ta không phải dạng nhút nhát, mà là kiểu người ít hoặc không thích giao tiếp với người lạ, seungmin vừa gặp đã hỏi han đủ thứ trên đời như kiểu họ là bạn thân ơi là thân lâu lắm không gặp vậy, chắc điều đó làm minho hơi choáng nên chỉ trả lời vài câu mà cậu cho là quan trọng vì thế cậu đã vô tình làm cho seungmin có cái nhìn không tốt về mình ngay lần đầu gặp gỡ.

.

sau khi chuyển đến nơi đây, gia đình minho và gia đình seungmin nhanh chóng trở nên thân thiết cũng vì thế mà 2 thằng con lúc nào cũng bị đẩy đi chơi với nhau. lúc đầu seungmin lắc đầu nguầy nguậy, nó bảo minho chảnh nó không thích chơi cùng cậu ta, nhưng do lúc nào cũng bị mẹ bắt nên seungmin cũng quen dần với việc 2 đứa nó đi đâu cũng phải kè kè cạnh nhau.

chẳng mấy chốc mà seungmin và minho đã lên cấp 3, họ vẫn học cấp 3 nơi làng quê đó, và vẫn học cùng nhau, seungmin và minho đã chính thức bước vào cảnh cửa cuối cùng của thời học sinh, 2 đứa nó chơi với nhau ngót nghét cũng chục năm rồi, hoàn toàn đủ điều kiện để gọi là thân thiết, nhưng tính tình vẫn vậy, chúng nó vẫn chí choé nhau suốt ngày.

seungmin chính là kiểu người hướng ngoại tiêu biểu, tính cách dễ mến, miệng lúc nào cũng gắn trên đó 1 nụ cười, hoạt bát năng nổ, đi đâu cũng có thể bắt chuyện được không hề ngại bất cứ ai, điều này có lẽ là được di truyền từ mẹ. mấy già làng rất quý seungmin, cũng phải,mồm mép nó lúc nào cũng choen choét, chưa thấy mặt đã thấy giọng.

minho thì lại khác hoàn toàn, nói minho hướng nội thì cũng không phải, cậu ta là kiểu người gương mẫu tiêu biểu, ở nhà là con ngoan, lên trường là trò giỏi, ra đường là công dân tốt, lúc nào cũng lịch sự và ít nói, ngược lại hoàn toàn với seungmin, tuy vậy cậu cũng rất được yêu quý, do tính cách ngoan hiền lễ phép của bản thân nên mọi người rất quý cậu nhóc này. 2 đứa này chơi với nhau chính xác là sự bù trừ hoàn hảo.

.

lee minho học rất giỏi, ở làng chài đó nhắc tới minho là luôn luôn gắn liền với cụm từ "thằng nhóc thông minh", kim seungmin thì ngược lại, đã bảo chúng nó chính là sự bù trừ hoàn hảo mà, đã có đứa giỏi thì phải có đứa bù trừ được phần giỏi đấy. mẹ seungmin thật sự rất đau đầu về thằng con trai chỉ có chơi là giỏi, thành tích trên lớp thì cũng nào cũng lẹt đẹt ở cuối bảng, làm mẹ nó nhìn sang con nhà hàng xóm mà mắc ngại.

[2min] blue nơi đảo xanhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ