Chương 18:Tha Thứ(P3)...

70 19 6
                                    

An Chi: Vì chương 17 vừa rồi đã đạt đc hơn 15 vote, cho nên hôm nay tôi sẽ viết tiếp và......

20 vote thì tôi sẽ viết tiếp nhe =3

Từ nay tôi sẽ xưng ngài Vietnam bằng em hoặc cậu nhé =3

=================================================================

-Đông Laos-: Dạ..dạ....em bỏ ạ.....

-Vietnam-:Ừm....

Khi em vừa trả lời Đông Laos xong thì 1 thành viên trong gia đình của nguyên chủ bỗng bước tới chỗ em đag đứng khiến cho mọi người kể cả em và nó.Người đó có làn da màu vàng,trên mặt có 3 sọc đỏ, mái tóc màu vàng xen kẽ chút màu đỏ, nói vậy chắc mn cũng bt ai rồi nhỉ...

Đúng rồi đó, người đó ko ai khác chính là Việt Hoà. Hắn bước tới trước mặt em khiến em và nó thắc mắc,khi em định nói j đó thì hắn nói trước:

-Việt Hoà-:Vietnam này.....Rút cuộc em là ai?...

-Vietnam-:Hơ...Anh hỏi j lạ vậy, em là em chứ em là ai

-Việt Hoà-:Nhưng em ko phải là Vietnam mà mọi người bt,nói thật đi, rút cuộc em là ai?

-Vietnam-:...

-Việt Hoà-:Nói đi,rút cuộc em là ai? Tại sao lại giả danh em trai bọn tôi?

-Vietnam-:1:Tôi là tôi chứ ko lẽ tôi là người khác, 2:Tại sao tôi phải giả danh em trai các anh, tôi đâu có rảnh...//hơi bực//

-Việt Hoà-:Anh ko tin...

-Vietnam-:Tin hay ko thì đó là do anh và anh qua đây chỉ để hỏi những câu đó thôi hả ?

-Việt Hoà-:Anh...

Lúc này anh chẳng bt nói j cả, thật sự...CHẢ BIẾT NÓI J CẢ...

Khi thấy anh đag trong tình thế bí tắc thì người chú của nguyên chủ-V.E bước lên nói thay cho Việt Hoà:

-V.E-: Vietnam à, chú bt là trước h gia đình đã đối xử tệ vs cháu rất nhiều, nhưng tại sao cháu lại dễ dàng tha thứ cho gia đình như vậy chứ ?

Khi nghe hắn nói xong thì em im lặng một hồi lâu rồi trả lời:

-Vietnam-: Tôi...Có tha thứ cho mấy người à?...

-V.E-: Hả...

V.E dường như chết lặng trước câu trả lời của em, ko chỉ mik hắn mà cả gia đình và mọi người có mặt trong phòng họp //trừ 10 người kia// đều ko tin vào tai mik...Họ tưởng em đối xử như vậy với gia đình tưởng em đã tha thứ nhưng lại ko ngờ là em chx tha thứ...Nếu chx tha thứ cho họ thì tại sao em lại đối xử nhẹ nhàng như vậy chứ(Nguyệt Chi/là An Chi đó/:Do thấy mấy người tội quá nên mới dịu dàng 1 xíu hoi chứ tha thứ thì mơ đi ạ>:D). Như đọc được suy nghĩ của mọi người, em liền cười nửa miệng đáp:

-Vietnam-: Mọi người thật sự nghĩ, tôi đối xử tốt với gia đình nghĩa là tôi tha thứ cho họ hả?...Thời buổi nào rồi mà còn dựa vào biểu cảm để phán xét bên trong thế...

-Mặt Trận-:Vậy...Vậy là em...chx thật sự tha thứ cho chúng ta...sao...

-Vietnam-: Chứ anh nghĩ sao...

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Mar 24 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[allvietnam]Lời nguyền bất hạnh và hạnh phúc![Countryhumans]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ