Ngoại Truyện; Lần đầu

3.3K 268 39
                                    

Chin chào bà con, mặc dù bộ này end rồi mà tui thấy nhiều người vẫn ủng hộ quó, nên tui ra ngoại truyện nè hì hì.

Thật ra tui đang đắn đo 1 chuyện huhu, bà con đọc xong chap này rồi tui kể cho nghe nheeee.
______________________________________
Hôm nay là ngày kỉ niệm một năm yêu nhau của em và anh. Nhưng dạo này Quang Anh khá bận bịu, mặc dù ở chung nhà nhưng số lần gặp nhau rất ít. Anh cứ đi sớm rồi lại về khuya, bỏ Duy ở nhà một mình. Duy cũng buồn lắm chứ, tuy vậy nhưng em vẫn hiểu cho anh. Anh chạy show ở ngoài đã mệt rồi, nếu em còn mè nhèo thì chắc anh sẽ còn mệt mỏi hơn nữa.

Nhân dịp tròn một năm yêu nhau, em muốn tạo một bất ngờ nho nhỏ cho anh. Muốn anh vơi bớt áp lực trong cuộc sống. Mà thật ra đối với Quang Anh mà nói, được ôm Đức Duy ngủ hằng ngày và cùng nhau thức dậy vào mỗi sáng đã là hạnh phúc lắm rồi.

Nói thì nói vậy thôi, chứ em cũng chưa biết bản thân phải làm gì cả. Nên em quyết định hẹn gặp hội bạn của mình bàn bạc và mong họ cho em vài ý tưởng.
.
.
.
"Ở đây nè Duy"- Hoàng Long dơ tay lên vẫy vẫy em lại.

Hội bạn mà em nói gồm có Hoàng Long, Pháp Kiều, anh Xuân Trường và Thanh An. Thật ra em gọi họ ra đây mà không phải những người khác là vì em nghĩ cùng năm dưới với nhau nên chắc sẽ cùng suy nghĩ hì hì.

"Sao đấy, hẹn ra đây có chuyện gì?"- Kiều thấy em cứ im lặng mãi chẳng chịu nói thì hỏi.

"Ừm...thật ra hôm nay là kỉ niệm một năm quen nhau của em và Quang Anh ấy ạ."

"Em muốn tạo bất ngờ nho nhỏ cho anh ấy, nhưng mà chưa có ý tưởng nào cả. Mọi người giúp em với."

Nghe em nói vậy mọi người ai nấy cũng đều trầm tư suy nghĩ. Đúng là suy nghĩ mấy cái này khó thật đấy, đã 30 phút trôi qua mà chẳng ai nghĩ được gì.

"Sao mọi người suy nghĩ căng thẳng quá vậy?"- Xuân Trường nói.

"Anh nghĩ ra được gì không?"- Thanh An hỏi Trường.

"Thật ra anh nghĩ, Duy chỉ cần lấy áo sơ mi của Quang Anh mặc vào, phía dưới không mặc gì cả và nằm chờ em ấy về là đủ bất ngờ rồi."

Trường vừa nói xong, tất cả mọi người ở đó đều đóng băng không biết nói gì thêm. Từ khi nào anh miền Núi này suy nghĩ đen tối đến vậy chứ? Chắc chắn là Ngọc Chương đã dạy hư Trường rồi.

"Chương dậy cho anh hả...?"

"Ừm! Chương đã nói vậy khi anh muốn tạo bất ngờ cho em ấy đấy."

"Em nghĩ anh không nên nghe theo lời thằng đó..."

.

Sau vài tiếng thì họ cũng giải tán, chẳng ai nghĩ ra cách nào hay ho ưng ý em cả. Mệt thật đó, phải làm sao bây giờ. Em dường như mù mịt không nghĩ ra được gì. Em lấy tay vò xé mái tóc của mình, nhìn đầu của em bây giờ chẳng khác gì tổ quạ.

Được một lúc thì em hơi khựng lại, em nghĩ đến ý tưởng của Trường... Em không biết Quang Anh có thích kiểu đó như Chương không nữa. Mà thật ra thì dù đã yêu nhau một năm rồi nhưng anh và em chỉ dừng lại ở những nụ hôn chuồn chuồn thôi. Đến cả việc hôn dùng lưỡi cũng chưa từng.

rc | tình ta Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ