CHƯƠNG 92 - Thêm một tôn nữ

747 17 1
                                    

Chương 92 - Thêm một tôn nữ

Vì Lệ Đông Quân chuẩn bị trở về núi nhưng lại tiếp tục bỏ đi, người trên núi đến qua trung thu cũng chưa chờ được ông xuất hiện, Lâm Trạm cùng Thanh Liễu lại chuẩn bị khởi hành về nhà.

Sáng sớm, Thanh Liễu cùng Ngọc nhi đem hành lý thu thập xong, cùng Lâm Trạm, Đậu Tầm và hai đứa nhỏ đi chào từ biệt sư tổ.

Nghiêm lão nhân sờ sờ đầu An An Ninh Ninh, hơi có chút không nỡ nói: "Chờ hai tiểu bảo lớn một chút, nhớ phải dẫn bọn hắn trở lại."

Lâm Trạm gật gật đầu, "Đến lúc đó đồ tôn lại cho ngài thêm một tôn nữ."

Thanh Liễu vốn có chút thương cảm, hốc mắt hồng hồng, nghe hắn nói như vậy, vừa e thẹn lại vừa mắc cỡ, vội cúi thấp đầu.

Nghiêm lão nhân cười ha ha, "Tốt, tiểu tử có chí khí, lão nhân chờ ngươi!"

Ông lại quay đầu nhìn về phía Đậu Tầm, nói: "Ngươi cũng vậy, đến nhà sư huynh thì phải ngoan một chút, phải phụng dưỡng nhạc phụ nhạc mẫu thật tốt, tranh thủ sớm một chút sửa miệng vào cửa!"

Đậu Tầm lớn tiếng nói: "Vâng, ngài yên tâm đi!"

Ngọc nhi e thẹn liếc hắn một cái.

Nghiêm lão nhân vẫy vẫy tay, "Đi thôi đi thôi, lên đường sớm một chút."

Sư huynh đệ tranh nhau giúp bọn hắn lấy hành lý, tới dưới chân núi rồi, xe ngựa đã bị tốt, mọi người đứng ở bên cạnh xe, lưu luyến không rời.

Các sư đệ mắt trông mong mà nhìn Lâm Trạm, "Đại sư huynh, huynh phải nhớ rõ trên núi còn có rất nhiều sư đệ đang ế đấy, không thể quên chúng ta a."

Lâm Trạm bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, cảm thấy gánh nặng trên vai có chút trầm trọng, gian nan gật gật đầu, "Được, sư huynh sẽ không quên các ngươi."

Các sư đệ vội nói: "Là đừng quên tìm vợ cho chúng ta!"

"...... Được."

Yên Nhiên cũng cùng Thanh Liễu đơn độc nói chuyện.

Thanh Liễu nói: "Muội cũng sắp dọn xuống dưới rồi, về sau ở cùng hài tử cần phải chú ý thân thể, đừng lại như trước kia vậy."

Nàng cũng là ngày đó nghe nói Yên Nhiên muốn dọn đi, mới biết được nàng ấy cùng Hổ Đầu lại có mâu thuẫn nghiêm trọng như vậy. Tách ra ở cũng tốt, từng người bình tĩnh một chút, dù sao còn có hài tử ràng buộc, hai người ngày sau nghĩ kỹ, nếu còn muốn ở bên nhau, cũng là việc thuận lý thành chương.

Yên Nhiên nhẹ nhàng gật đầu, khóe mắt ướt át, "Tỷ tỷ, tỷ nhớ phải cùng ta thư từ qua lại."

"Ai," Thanh Liễu lấy khăn cho nàng ấy xoa xoa, "Đừng khóc, chờ Tiểu Hổ một chút, lại bảo Hổ Đầu mang các ngươi tới tìm ta, đến lúc đó ta còn muốn đem muội lưu lại trong nhà ở lâu một chút đấy."

"Được, ta sẽ chờ."

Thanh Liễu lại nói: "Sau này chớ có cậy mạnh, trong lòng có việc muốn nói ra mà vẫn luôn nghẹn, đem thân mình nghẹn hỏng rồi, Tiểu Hổ phải làm sao bây giờ? Muội hiện tại không phải một mình một người, cũng phải vì hài tử mà suy nghĩ. Nếu xảy ra chuyện gì, không cần đề phòng mà hãy cùng Hổ Đầu sư đệ thương lượng, cho dù không làm phu thê, hắn cũng là phụ thân của Tiểu Hổ, cũng là người mà muội cùng hài tử có thể dựa vào, muội nói có phải hay không?"

[Edit] Tướng công chết trận đã trở lạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ