"Trò không muốn vào năm học vẫn bị cấm túc thì ngoan ngoãn ở lại trường cho đến khai giảng đi Anastasia. Ta nghiêm túc đấy."
Fannie ngó Dumbledore đang bóc kẹo chanh ra ăn, rồi ngó sang bà chị tóc nâu đang siết chặt tay để kiềm chế sự tức giận không thể không cảm thán Tom ác quá. Mà tân thủ lĩnh nam sinh có bao giờ không ác đâu.
Chuyện cả bọn hôm nay đi chơi vốn trót lọt nếu không phải Lydia nói không cho Tom đi theo. Fannie cũng cảm thấy Lydia cho phép Tom đi theo mới là chuyện lạ đời, tuy nhiên cái trò méc giáo viên thì mất nết thật đấy. Trò đó từ hồi bốn tuổi nó đã không chơi nữa rồi.
"Này Anastasia..." Tom ôm tay cười như vừa bắt được tám con bạch kỳ lân bằng tay không, "Trò có thấy..."
"Nín họng liền." Lydia chỉ vào mặt Tom, "Không thì anh chết tôi vào Azkaban, hoặc là tôi và anh cùng chết."
Dumbledore thấy căng thẳng cũng không khuyên ngăn, ngược lại còn bày ra thái độ có phần khuyến khích cả hai đánh nhau đi.
Fannie tự thấy kỳ quặc.
Làm gì có hiệu trưởng nào khuyến khích học sinh đánh nhau chứ?
"Hai đứa đánh nhau thì trừ Slytherin một trăm điểm, cộng thêm cấm túc đến kỳ nghỉ đông."
À...
Fannie hiểu rồi.
Dumbledore chỉ đang phấn khích vì có thể trừ được điểm nhà Slytherin thôi. Con nhỏ chợt cảm thấy, sự thiên vị cho sư tử không phải mới ngày một ngày hai mà có đâu.
"Thế tôi với anh ta cùng chết là được chứ gì?" Lydia ngang ngược đó giờ không có gì ngạc nhiên, điều đáng ngạc nhiên là cô lại thật sự dám nói vậy trước mặt Dumbledore, vị phù thủy vĩ đại nhất thế kỷ cơ.
Fannie nghe mà còn rén thay Lydia, nhưng Lydia lại chẳng cảm thấy mình nói gì sai.
"Ông trẻ tôi sẽ biết chuyện này."
Nói xong liền hất mái tóc nâu một cách kiêu ngạo rồi rời đi.
Thái độ ngạo nghễ này sao cứ thấy quen quen. Nhà Anastasia có dòng họ gì với nhà Malfoy không nhỉ chứ thấy cũng giống quý công tử chồn sương nào đó lắm đấy.
Nhớ cách mà Lydia không đặt Lucius Malfoy vào mắt, Fannie tự động gạt cả giả thuyết cô và Draco Malfoy là họ hàng sang một bên. Lydia không phải kiểu người xem thường họ hàng của mình đâu.
Fannie hơi liếc nhìn thái độ của Dumbledore. Sắc mặt của ông cứng đờ một cách khó hiểu, đến độ Tom phải ho một tiếng mới đánh thức được ông.
"Vậy, nếu không còn chuyện gì thì tụi em về trước đây."
Hiệu trưởng gật đầu.
Fannie vẫn còn tò mò lí do Dumbledore thất thần, ông trẻ của Lydia là nhân vật nào mà khiến lão phù thủy phong ba gì cũng trải qua rồi có biểu cảm như thế?
Nó khều Sirius đang đi bên cạnh, nói nhỏ với thằng bạn: "Mày biết ông trẻ của Dia không?"
Sirius ném cho Fannie ánh mắt nhìn đang nhìn con thiểu năng, cũng tự cảm thấy hối hận khi không rời đi cùng bạn gái lúc nãy mà ở lại đây để tránh hiềm nghi. Đại thiếu gia Black không muốn vỡ đầu trước mặt bạn gái, nhưng đối diện với con quỷ lùn này thì nhàm chán kinh lên được.
BẠN ĐANG ĐỌC
「Harry Potter」Kế Hoạch Để Đời Của Rắn Độc Và Chim Ưng
FanficSự hợp tác để đời của bà chị nhà rắn và nhỏ em fan não tàn nhà ưng. Chuyện gì khó cứ để tình dược và ngải lo. - 23.05.04 - ??.??.??