Trước phòng cấp cứu tất cả mọi người như lặng im, lâu lâu lại nghe tiếng thở dài đầy lo lắng của mọi người mong chờ kết quả từ bác sĩ. Em ngồi đấy không khóc nữa nhưng gương mặt lại vô hồn, ánh mắt đỏ hoe cứ nhìn vào cánh cửa đấy
''Seokie em đừng lo Yooongi mạng cậu ấy lớn lắm'' Seok Jin cũng đã có mặt ở đấy ngồi xoa lưng an ủi Hoseok.
Cửa phòng cấp cứu đã mở, một vị bác sĩ bước ra
Không nhanh không chậm em đứng lên ''Anh ấy không sao chứ bác sĩ''
''Vết thương Min thiếu bị đâm khá sâu, ngất xỉu vì mất máu quá nhiều, chúng tôi đã lấy máu từ bệnh viện truyền cho cậu ấy, cũng may là kịp thời cấp cứu nên đã qua cơn nguy kịch '' Tất cả đã thở phào như đã trút ra gánh nặng từ nãy tới giờ.
''Min thiếu hiện giờ chưa tỉnh, chúng tôi đã đưa cậu ấy đến phòng hồi sức, người nhà có thể đến chăm sóc cậu ấy chỉ cần một thời gian Min thiếu sẽ khỏe trở lại ''
''Được, cảm ơn bác sĩ''
.
''Thế nào rồi''
-Thất bại rồi, tôi còn bị bắn một bên vai nữa-
''Làm sao mà thất bại, cậu làm ăn kiểu gì vậy hả!'' Ngữ điệu cô cao lên vì quá bực
-Cô nói hay quá, nhờ cô mà tôi còn bị bắn nữa đây này, nếu tôi không đâm thằng Min đó một nhát để trốn thoát không thì toang rồi-
''Cái gì cậu đâm Min Yoongi'' cô bất ngờ kèm lo lắng trong đấy
-Đúng tôi phải đâm nó mới trốn được, còn đàn em tôi ít nhiều gì thì bị công an nó bắt rồi-
''Lại bị bắt! trốn cho kĩ đừng để công an bắt cậu lại, kín cái miệng của cậu vào nghe chưa'' Cô tắt máy làm cho đầu dây bên kia chưa kịp nói gì
''Trời ơi!'' cô vò đầu bứt tóc, đúng rồi phải nhanh chống nghĩ cách không thôi công an mà điều tra ra cô đứng sau vụ này thì mang nhục mất
Tâm vừa bực vừa lo lắng cho Min Yoongi muốn đến thăm lắm nhưng mặt mũi đâu đến thăm người ta nữa. Thở dài đầy bực bội về nhà
Không bao lâu điện thoại lại reo lên
''Alo''
-Chào con lâu quá không gặp-
''Chú là...'' cô đã biết người đàn ông này là ai rồi
-Con đoán đúng rồi đó-
''Chú tìm tôi có việc gì''
-Bàn một số chuyện-
''Được thôi, mấy giờ địa điểm cụ thể''
-8h sáng tại quá cafe cũ-
''Được''
Sau bao ngày Min Yoong Lee không một động tĩnh thì bây giờ ông đã chính thức xuất hiện.
.
Đồng hồ điểm 21h tối
Mọi người đã ra về hết khi biết anh đã ổn, chỉ còn em Nam Joon và Seok Jin ở lại bệnh viện nhưng đôi chích bông ấy đi mua cháo rồi, chỉ con mình em ngồi ở bên giường bệnh anh thôi
BẠN ĐANG ĐỌC
|Yoonseok| Chúng ta thuộc về nhau
FanfictionTrên thế gian này có gì mà yên bình được mãi? Tình yêu anh và em cứng rắn như tựa kim cương và to lớn hơn cả biển, nhưng cấp mấy cũng phải có ngày rạn nứt mà thôi. Không phải chúng ta hết yêu nhau mà là do số mệnh đã nhẫn tâm khiến chúng ta chia các...