Tập 25

1.7K 98 1
                                    

Kim Phồn nhìn bộ dạng thất thần của Cung Tử Vũ liền thở dài, tay đặt hộp điểm tâm xuống bên cạnh hắn.

"Ít nhất thì cũng hãy ăn chút gì đi, biết đâu phu nhân bây giờ mới đang trên đường trở về thì sao?"

Mí mắt Cung Tử Vũ run run, các khớp tay cứng đờ, khó khăn nắm chặt lấy ống tay áo.

Hắn đưa mắt nhìn ra cửa, chỉ có ngọn gió hiu hắt thổi qua, không có bóng dáng mà hắn đang mong ngóng.

"A Vân rõ ràng đã nói sẽ quay trở về."

Sau mọi chuyện bọn hắn cùng trải qua như vậy. Lẽ nào nàng ấy vẫn muốn thất hứa sao?

Trái tim của hắn thắt lại, âm ỉ đau đớn. Khóe mắt Cung Tử Vũ lần nữa hoen đỏ, vành mắt đã ngân ngấn nước.

Kim Phồn cau mày.

Nhìn như vậy thật khiến người ta không nghĩ đây là dáng vẻ của một Chấp Nhẫn khi không chờ được phu nhân quay trở về. Mà cũng chỉ có Cung Tử Vũ mới có thể như vậy.

Kim Phồn lại quay đầu, nheo mắt nhìn lên bầu trời đầy mây trắng xóa bên trong Cung Môn. 

*

Trời đổ những cơn mưa rào như xối xả trút mọi thứ xuống mặt đất.

Không khí lạnh lẽo ẩm ướt, trấn Lê Khê đêm muộn vắng vẻ, khắp nơi chìm trong màn đêm tĩnh mịch.

"Đoàng!". Một tia sét sáng rực xuất hiện trên bầu trời, âm thanh như muốn xé toạc chân trời.

Tiếng then cửa căn nhà cũ kêu "lạch cạch", những bó củi khô bị đem ra chặn bên trong cửa lớn.

Bàn tay nhỏ dính đầy bùn đất của nữ tử đang run bần bật vẫn cố gắng đốt ngọn đuốc nhỏ trong tay.

Gian nhà cũ càng thêm lạnh lẽo, mùi gỗ mục đã lâu, bụi bám khắp nơi, lúc này lại có thêm một ánh lửa nhỏ bập bùng, thân ảnh lam y từ từ hiện ra.

"Vân Vi Sam, cô đúng là người may mắn nhất ta từng gặp trên cõi đời này đấy." Giọng nói mơ hồ của nàng ta vang lên khe khẽ với người đối diện.

Ngọn đuốc được đặt vào trong đống củi khô được xếp đống sẵn từ trước. Ngọn lửa lan ra, bùng cháy sáng rực, gian nhà gỗ lập tức được chiếu sáng rõ ràng hơn.

Người đối diện nàng ta hé mở mắt, đôi lông mày thanh tú chau lại, trán đã lấm tấm mồ hôi, khóe môi cong lên cười khẽ.

"Ta cũng không nghĩ mình sẽ gặp lại cô, Thượng Quan Thiển."

Hai nàng đưa mắt nhìn về người thứ ba còn lại trong căn nhà.

Nàng ấy vẫn đang run rẩy, ngồi co ro trên sàn, đôi mắt long lanh đang cố gắng để không bật khóc.

Thượng Quan Thiển hơi trùng mi, thấp giọng: "Nhìn nàng ta có gương mặt giống hệt cô như vậy, thật không quen một  chút nào."

Gương mặt rõ ràng giống Vân Vi Sam như hai giọt nước nhưng lại khác biệt hoàn toàn về tính cách lẫn khí chất.

Dù sao cũng là một tiểu thư khuê các và một sát thủ được Vô Phong huấn luyện từ nhỏ.

Vân Chi VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ