Chương 89a

882 61 0
                                    

Ngụy Vô Tiện đang cảm thấy kỳ quái, nghĩ không ra Lam Vong Cơ có lý do gì mà không muốn đi vào, đang chần chờ, thì trong phòng truyền đến tiếng kêu của Ngụy Anh: "A! Hàm Quang Quân! Ngươi muốn làm gì? Ngươi, ngươi đừng có quá đáng, ngươi chính là người có vợ có con, bên ngoài lại có môn sinh tuần tra, ta kêu lên một tiếng, là mọi người đều biết ngươi ở chỗ này làm cái gì, đợi đến khi bọn họ nhìn thấy một mặt cầm thú này của ngươi ... Ah ---- Ngươi, ngươi muốn làm gì ta! Á! Quần áo của ta!"

Trong giọng nói phóng túng này lộ ra vẻ khoa trương, trong vẻ khoa trương lại có vài phần xấu hổ dục cự hoàn nghênh (thích mà giả vờ cự tuyệt), Ngụy Vô Tiện vừa nghe, cả người đều sáng bừng lên, không để ý Lam Vong Cơ nữa, tiến đến đẩy cửa ra.

Nghe đến đây, hắn đã nhớ lại, đây không phải là lúc hắn vừa được mang về từ núi Đại Phạn sao, cái gì hắn cũng không biết, một lòng chỉ muốn làm cho Lam Vong Cơ cảm thấy ghê tởm, buộc y thả hắn xuống núi để có thể sống một mình thoải mái sung sướng.

Không chỉ luôn miệng nói không thể kiềm chế trước những tiên tử Khôn Trạch xinh đẹp của Lam gia, còn nói nếu Lam Vong Cơ không thả hắn xuống núi, hắn sẽ ra tay với các tiên tử, bởi vậy bị Lam Vong Cơ trói chặt, ngay cả buổi lễ chiêu hồn cũng hoãn lại, chỉ để tự mình trông chừng tên ác ma dâm đãng là hắn. Một kế không thành, Ngụy Vô Tiện lại bắt đầu dời mục tiêu, nói tới mức Lam Vong Cơ mặt đỏ tai hồng một trận, nhưng mặc cho hắn dùng hết chiêu trò trên người, há miệng "vấy bẩn" Lam Vong Cơ không biết bao nhiêu lần, những vẫn không thể chọc cho y tức giận vứt hắn xuống núi.

Hiện tại Ngụy Vô Tiện đương nhiên đã biết, Lam Vong Cơ kiếp trước chuyện gì cũng đã làm với hắn, ngay cả con trai cũng đã sinh ra, từ lâu đã không còn là tiểu cổ hủ chưa trải sự đời, xem Xuân Cung Đồ có thể mặt mũi đỏ bừng nữa, mấy câu nói nhục nhã này, làm sao có thể thật sự làm gì được y, chỉ sợ trong lúc này vẫn có thể mặt không đổi sắc sao chép kinh Phật, không dậy nổi một gợn sóng.

Ngụy Vô Tiện lao vào Tĩnh Thất, liền nhìn thấy mình lúc trước bị trói thành cái bánh chưng, lăn qua lăn lại trên mặt đất, một bên giả vờ như mình bị Lam Trạm làm như vậy, một bên kêu "cứu mạng", còn Lam Trạm ngồi trước thư án, phong đạm vân khinh, trên tay còn cầm một quyển《Lục căn thanh tịnh》, ngón tay thon dài thỉnh thoảng lật qua một trang, đối mặt với hành vi vô sỉ của Ngụy Vô Tiện, làm như không hề nghe thấy.

Lam Vong Cơ đi theo phía sau hắn, mặc dù có do dự, nhưng cuối cùng vẫn tiến vào.

Ngụy Anh trên mặt đất đang diễn đến chỗ đặc sắc, kêu la thảng thốt một trận, làm bộ như quần áo bị xé, đồng thời cố gắng nhìn khắp bên ngoài Tĩnh Thất, ý đồ lôi kéo sự chú ý của bất kỳ ai đó, làm cho sự việc triệt để náo loạn, khiến Lam Vong Cơ không thể không phản ứng.

"Hàm Quang Quân ngươi, không nghĩ tới ngươi là người như thế! Ta cảnh cáo ngươi, tay ngươi đừng sờ soạng lung tung, Á ...... Đó là nơi ngươi có thể chạm vào sao?! Cứu mạng với! Hiếp d*m rồi ——! Người đâu mau tới đi, Hàm Quang Quân cưỡng hiếp phụ nam nhà lành rồi!"

"Lam nhị phu nhân ơi! Nàng mau đến xem, phu quân của nàng đang làm chuyện tốt gì nè! Xem y làm gì một nam tử thuần khiết như ta nè! Á! Y sắp lấy roi quất ta, ta sẽ bị đánh nếu ta không nhượng bộ! Thiên lý ở đâu!"

CHA ĐÂU RỒI [VONG TIỆN][EDIT][HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ