1. Quà Valentine
"Anh nên mua quà gì nhân ngày Valentine nhỉ?" Akai Shuichi hỏi.
Gin vẫn đang bận rộn lật dở tài liệu, không cả ngẩng đầu lên, qua loa đáp: "Nó còn phụ thuộc vào anh tặng quà cho ai."
Akai Shuichi rất là không hài lòng: "Đương nhiên quà Valentine thì phải tặng người yêu rồi."
"Ồ..." Người đàn ông tóc bạc chiếu cố anh nửa giây, ngẫm nghĩ. "Hoa, bữa tối bên ánh nến, vòng cổ, tiền... phụ nữ sẽ thích mấy thứ đó."
Sau khi trả lời, người còn lại trong căn phòng đứng hình một lúc lâu. Gin vẫn điềm nhiên, nghĩ rằng chắc Akai Shuichi đang tự đi nghiên cứu quà tặng rồi. Khi gã đọc xong đống tài liệu, gã ngước mắt lên và thấy người kia đang nhìn gã đăm đăm với anh mắt như muốn ghim chết gã. Gã không biết anh đã đứng trừng mắt nhìn mình bao lâu rồi.
"Sao anh lại-" Bộ não thiên tài phản ứng ngay tức khắc, kèm theo câu hỏi có hơi chút ngờ vực. ¨ - Anh muốn tặng quà cho tôi á?"
Akai Shuichi càng thất vọng hơn: "Chứ em nghĩ sao?"
Gin xoa cằm và nghĩ mất ba giây trước khi đáp: "Tặng thông tin mật của FBI cho tôi đi."
"...Anh nghĩ anh tặng em một vé vô tù thì hợp lý hơn đó."
"Cứ tự nhiên, vậy để tôi đáp lễ anh vài viên đạn."
2. Mấy dịp lễ đặc biệt thì vui lòng đặt bàn trước.
"Tôi nghĩ đâu phải là lỗi của tôi." Rye đang đứng run rẩy trong gió lạnh, nhưng vẫn phải cãi nhau với người đàn ông tóc bạc rõ ràng đang không hài lòng chút nào cho bằng được. "Chúng ta mới từ biên giới trở về. Ai mà biết được hôm nay là Lễ Tình Nhân chứ?"
Vào những dịp đặc biệt các nhà hàng đều đã kín chỗ. Hai người đàn ông vừa thực hiện một phi vụ thanh trừng từ biên giới về. Cuộc tẩu thoát ngoạn mục từ cái chết trở về của họ xứng đáng so sánh với mấy cảnh quay Hollywood. Giờ cả hai đang lái xe vòng vòng khắp phố, bụng đói cồn cào mà chẳng tìm nổi một quán ăn nào phục vụ đồ ăn ngay.
Phố xá tấp nập người qua lại, và nhà hàng nào cũng chật ních người như cá hộp.
Gin nhìn đám đông chen chúc trên phố, mặt lạnh tanh.
Không nên, ngàn lần không nên rẽ vào khu thương mại. Giờ thậm chí xehoj còn bị mắc kẹt trong "vũng bùn", và đoàn xe tắc đường nối đuôi nhau trước họ đang chầm chậm nhích lên từng tí một.
Bạn hỏi thằng nào lái xe mà ngu thế? Thằng Rye chứ ai.
Tụt đường huyết và cơn mệt mỏi khiến sự bực tức trong người leo thang không kiểm soát. Gin gần như không kiềm được mà mất kiên nhẫn và lao ra khỏi xe ngay trước một cái đèn đỏ khác, chỉ bỏ lại một câu "đợi ở đây".
Rye dõi theo bóng lưng người đàn ông tóc bạc, nhìn gã nhanh chóng băng qua đám đông, lao vào một cửa hàng tiện lợi, và trở ra cửa ngay sau đó với túi lớn túi nhỏ trên tay ngay trước khi đèn chuyển xanh. Anh không thể không thán phục trước phong cách làm việc hiệu quả của người kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AkaiGin][Fic dịch] Nếu muốn ăn đường thay vì plot thì nhào vô
FanfictionTuyển tập những trò hề ngọt ngào và vô tri không liên quan gì đến nhau giữa Akai và Gin Tác giả: WrubusandCadia Link gốc: https://archiveofourown.org/works/46360270?view_adult=true Như tóm tắt, truyện vô tri vl, khi đọc xin mời cất não đi, nhưng mà...