Bách Tây nhặt được Triệu Thanh Đồng hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn.
Hôm nay, sau giờ tan tầm, cậu tới vùng ngoại thành tìm một vị lão sư để lấy phần bản thảo, chờ đến lúc tạm biệt, từ nhà lão sư đi ra, lại phải đi qua một con đường nhỏ mới có thể đến chỗ đậu xe.
Hiện tại đã là chạng vạng, trời đang đổ mưa, con đường này lại gồ ghề lồi lõm, ứ đọng thành nhữngvũng nước nhỏ, lúc đi đường phải để ý, nếu không nhỡ không cẩn thận dẫm phải sẽ bị bắn một chân bùn.
Bách Tây đeo túi, muốn nhanh chóng trở về xe, nhưng lúc rẽ sang ngõ nhỏ, đột nhiên lại nghe thấy tiếng đồ vật bị quăng ngã, còn có tiếng buồn than.
Thanh âm này đến từ phía bên kia ngõ nhỏ.
Bách Tây nhìn sang bên, trước tiên nhìn thấy chính là cái ô dù màu xám bị rơi trên mặt đất, bên cạnh là một người đang ngồi trên mặt đất, hình như là một nam sinh trẻ tuổi, áo thun đen bị nước mưa xối ướt, dính ở trên người, phác họa ra vòng eo mảnh khảnh.
Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Bách Tây vẫn là đi qua, lúc sắp tới gần, cậu cầm dù trong tay đưa nghiêng về phía trước, hỏi: "Anh làm sao vậy, có cần giúp đỡ gì không?"
Người ngồi dưới đất ngẩng đầu lên.
Mà dù của Bách Tây cũng vừa lúc ngừng ở phía trên.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Theo lý mà nói thì, một màn này còn có chút ý cảnh bèo nước gặp nhau, nhưng trong nháy mắt khi nhìn rõ người đối diện, Bách Tây sâu sắc hoài nghi có phải chính mình ra cửa không xem hoàng lịch trước hay không.
Bởi vì người này không phải ai khác, mà đúng là Triệu Thanh Đồng.
Lần trước gặp mặt là lúc còn ở trên hải đảo, hai bên cũng không tính là vui vẻ gì, sao mới chớp mắt lại gặp lại ở ngõ nhỏ này rồi.
Triệu Thanh Đồng thấy cậu cũng rất ngoài ý muốn, sắc mặt tái nhợt, mái tóc ướt đẫm dính ở trên mặt, thoạt nhìn rất chật vật.
Bách Tây cũng làm không được chuyện xoay người bỏ đi.
Cậu mím môi, quan sát Triệu Thanh Đồng một hồi, mặc kệ những chuyện trước kia, thấp giọng hỏi: "Anh làm sao vậy, bị té sao?"
Triệu Thanh Đồng cũng không nghĩ tới, hắn lại ở nơi vắng người thế này gặp phải Bách Tây. Nhưng hiện tại, hắn cũng thật sự cần có người giúp đỡ, trầm mặc vài giây, vẫn là nói: "Ừ, vừa nãy đi đường không chú ý bị vấp chân, có lẽ bị gãy xương, không đứng dậy được."
Bách Tây nhướng mày, không nghĩ tới có người đi đường cũng có thể làm bản thân bị ngã thành như vậy, cậu nhìn sang bên cạnh, nhìn thấy trên mặt đất bị lõm xuống một chỗ, Triệu Thanh Đồng hẳn là không nhìn thấy nên bị vướng.
Cậu vừa định hỏi gì đó, lại nghe thấy Triệu Thanh Đồng nói tiếp: "Điện thoại của tôi bị rớt vào vũng nước rồi, có thể giúp tôi gọi 120 không? Cảm ơn."
Bách Tây vừa chuyển tầm mắt, quả nhiên, trong một vũng nước nhỏ cách đó không xa là một cái điện thoại, nhìn thấy thế, Triệu Thanh Đồng cũng thật xui xẻo, chuyện đen đủi gì cũng bị hắn gặp phải.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau Khi Yêu Thầm Bị Lật Xe - Tùng Tử Trà
RomanceMột sáng thức giấc, Bách Tây phát hiện chính mình và người mình yêu thầm 6 năm lên giường. Nhất thất túc thành thiên cổ hận. Rượu quả nhiên là thứ hại người. Đang lúc hắn run bần bật, cho rằng chính mình sẽ bị Thích Tầm đuổi ra khỏi nhà, hắn lại ngh...