Đứa trẻ lớn "từ" gia đình là như thế nào?
Một đứa trẻ sinh ra với một tuổi thơ bình yên, đứa bé nhận được hương thơm ngọt ngào từ gia đình. Cả một khoảng trời ký ức của nó được phủ đầy những hương thơm dịu nhẹ, mỗi ngày lăn tăn nô đùa, mỗi ngày nhận được cái xoa đầu từ ba, được bón từng muỗng cơm từ bàn tay thơm của mẹ. Mỗi đêm được xà vào lòng hai người, hít hà hương thơm từ ba mẹ, nhí nhố "con yêu ba mẹ nhất trên đời", được vài cái "chụt chụt" từ họ rồi say giấc nồng với đôi môi cong nụ cười.
Một đứa trẻ ở tuổi nổi loạn hay ương bướng, khát khao được thể hiện mình luôn được bùng cháy, một ngày đều lê lết về nhà nào bùn đất, rình lầy, quần áo thì rác ươm, khuôn mặt thì lấp ló sợ sệt. Bố xuất hiện với một cây roi mây :
- "A, bây về rồi đấy à?"
Một cuộc rượt đuổi đầy nhớ nhung khi ta lớn lên về sau, nó quậy bố răng bố dạy, nó hư mẹ mắng mẹ rầy, đâu đâu cũng là hương thơm tình yêu hiện hữu trong trái tim của mỗi bậc cha mẹ, có sót có thương thì cũng cắn răng mà dạy con cái nên người.
Một đứa trẻ giỏi giang ở tuổi trường tuổi lớp, mỗi năm lại ẳm về vài ba tờ giấy khen, ôm về dăm ba cái giả thưởng, không biết bao nhiêu lời tán dương nhiệt liệt dành riêng cho nó. Hương thơm của sự tự hào lan tỏa khắp mái ấm nhỏ nhắn, tràn ngập tiếng cười vang hạnh phúc từ một gia đình.
Ngày đứa trẻ bước chân vào đời, nơi hương thơm cảm xúc được phát triển ở một tầm cao mới. Bố mẹ lo lắng đủ điều "liệu con mình sống một mình có ổn không?", "bé con của mình sẽ ăn uống, ngủ nghỉ ra làm sau?", "nhỡ nó xảy ra chuyện gì thì sao?"... Hàng loạt những suy nghĩ hiển hữu ngay trong tâm tư của các bậc làm cha làm mẹ, ngày gọi con 3,5 cuộc, làm việc gì cũng lại nghĩ con cái làm sao rồi. Mọi tình yêu thương luôn dành trọn cho một bóng hình nhỏ nơi đất khách quê người, mọi hương thơm nỗi nhớ gửi gắm chốn đâu đó có con.
Một đứa trẻ lớn lên "từ" gia đình, nó luôn có bóng hình của người cha người mẹ bên trong tim mình, luôn ngửi được hương thơm cảm xúc thiêng liêng nhất từ những đấng sinh thành yêu thương nhất của cuộc đời nó. Mọi câu chuyện đề tài mà nó thường phiến sẽ thường xuất hiện hình bóng gia đình một cách ngọt ngào, chân thành và biết ơn nhất có thể.
Hương thơm cảm xúc của đứa trẻ lớn lên "từ" gia đình mang đậm sự say đắm ngọt ngào, sự vô tư hồn nhiên, sự vị tha và thấu hiểu tất cả bằng cách tích cực nhất.
Vậy đứa trẻ lớn "vì" gia đình là như thế nào?
Một đứa trẻ sinh ra với một tuổi thơ vô vị, đứa bé nhận được hương thơm nhạt nhòa từ gia đình. Cả một khoảng trời ký ức của nó được phủ đầy những hương thơm nhạt nhẽo, mỗi ngày lủi thủi một mình, mỗi ngày chỉ ngước mắt nhìn ba làm việc, ăn từng muỗng cơm rồi ngóng mẹ quần quật với đống việc nhà. Mỗi đêm lẳng lặng nhìn hai người thở từng nhịp nặng nề mệt mỏi, hít hà hương thơm từ mồ hôi của ba mẹ, lí nhí được câu "con yêu ba mẹ nhất trên đời", rồi nhắm tịt mắt mà cố ngủ yên không quấy.
Một đứa trẻ ở tuổi nổi loạn hay ương bướng, khát khao được thể hiện mình luôn được bùng cháy, những chỉ là nhóm lửa bé bỏng liu hiu, một ngày lỡ lê lết về nhà với bùn đất, rình lầy, quần áo rác ươm, khuôn mặt lấp ló sợ sệt. Bố nhìn thấy rồi cầm lấy cây roi mây :
- "À, mày về rồi đấy à?"
Chẳng có cuộc rượt đuổi đầy nhớ nhung nào, chỉ có một đứa nhỏ quỳ rạp và cuối đầu câm lặng hứng từng đợt roi vụt xuống, nó quậy bố răng bố dạy, nó hư mẹ mắng mẹ rầy, nhưng đâu đâu cũng là hương thơm gay gắt, hiện hữu trong trái tim của đứa trẻ nhỏ những câu từ thậm tệ, tồn tại trên đôi mi từng giọt lệ lặng rơi.
Một đứa trẻ giỏi giang ở tuổi trường tuổi lớp, mỗi năm lại ẳm về vài ba tờ giấy khen, ôm về dăm ba cái giả thưởng, nhưng không một lời tán dương nào dành riêng cho nó.
- "Ừ, học cho giỏi mai sau biết đường mà kiếm tiền cho tao, chứ vô dụng tao vứt."
- "Tự mà đem cất gọn gàng, đừng có mà để lung tung xả rác lại phiền mẹ."
Ngày đứa trẻ bước chân vào đời, nơi hương thơm cảm xúc được phát triển ở một tầm cao mới. Bố mẹ tự nhiên mà nói rằng "lên trển làm gì kiếm tiền mà ăn, đừng cứ báo ông bà già này mày lớn rồi ", "Con chắc nó tự lập quen rồi, thật hay vì ta đã dạy nó trưởng thành từ sớm, đỡ lo thiệt ông nhỉ? ", "Nó sắp kiếm được tiền cho cái nhà này rồi đấy"...
Hàng loạt những suy nghĩ hiển hữu ngay trong tâm tư của đứa trẻ, ngày gọi ba mẹ 3,5 cuộc, làm việc gì cũng lại nghĩ ba mẹ làm sao rồi. Mọi tình yêu thương luôn dành trọn cho hai bóng hình nơi đất nơi quê hương, mọi hương thơm nỗi nhớ gửi gắm chốn đâu đó có ba mẹ.
Dù cho ba mẹ có thờ ơ hay không muốn quan tâm đứa con nhỏ ấy, nó vẫn luôn dành tất cả hương thơm tình yêu nơi cha nơi mẹ. Dù cho nó có là sai lầm của hai người thời tuổi trẻ, nó vẫn vô cùng biết ơn vì họ vẫn sinh nó ra và nuôi nấng nó trưởng thành. Dù một đứa trẻ luôn cần nhất là tình yêu thương để lớn lên, thì nó vẫn cố gắng dùng sự yêu thương để lấp đầy những khoảng trống nơi tâm hồn trống rỗng ấy.
Một đứa trẻ lớn lên "vì" gia đình, nó luôn có bóng hình của người cha người mẹ bên trong tim mình, luôn ngửi được hương thơm cảm xúc thiêng liêng nhất từ những đấng sinh thành yêu thương nhất của cuộc đời nó. Dù những câu chuyện xuất hiện hình bóng gia đình của nó cũng chỉ làm đôi mắt nó nhòe đi vì giọt nước nghẹn ngào, bằng một cách ngọt ngào, chân thành và biết ơn nhất có thể, nó vẫn dành tất cả cho bố mẹ của nó. Tất cả.Hương thơm cảm xúc của đứa trẻ lớn lên "vì" gia đình mang đậm sự hy sinh, sự trưởng thành, sự vị tha và thấu hiểu tất cả bằng cách thấu đáo nhất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Short story] Hương thơm ở từng đứa trẻ
Short StoryHương thơm của đứa trẻ lớn "từ" gia đình và đứa trẻ lớn lên "vì" gia đình khác nhau thế nào?