17. Seungmin | Entry 5

48 5 0
                                    

Hyunjinnie thân mến,

Ngày hôm qua giống như là một giấc mơ hỗn độn trong cơn sốt mê man vậy, nhưng hôm nay thì khác. Cậu không biết mình đã phải đắn đo xem nên mặc gì lâu như thế nào đâu. Tất cả tủ đồ và ngăn kéo trong nhà chỉ có sách và giấy tờ thôi, mình không tìm thấy gì mặc được cả. Ừ, cậu có thể trêu mình là mọt sách tiếp đi, mình không phản bác đâu.

Đột nhiên cảm thấy phải ăn mặc cho ra hồn nên mình mới khổ sở như thế đấy. Nhưng mà chắc chắn mình không muốn phá hủy buổi hẹn hôm nay chỉ vì trông như một tân sinh viên tùy tiện và nhạt nhẽo đâu. Mình biết cậu không muốn thấy mình như vậy bởi vì cậu sẽ lo lắng rằng mình đang không chăm sóc tốt cho bản thân. Mà mình thì không muốn cậu lo thêm nữa. Đôi mắt cười cong cong như vầng trăng lưỡi liềm là đặc điểm xinh đẹp và quyến rũ nhất của cậu, mình không thể khiến đôi mắt ấy cụp xuống vì buồn phiền được.

Nhưng cuối cùng mình đã tìm thấy vài bộ quần áo nhìn khá ổn. Mình hi vọng là trông mình không quá tùy tiện. Đáng ra mình không nên căng thẳng đến thế đâu nhưng mình không kiểm soát được. Dù sao thì, mình nghĩ là nó ổn thật vì lúc mở cửa chào đón mình, cậu đã không ngừng chớp mắt. Haha, cậu không nhận ra người bạn thân nhất của cậu trong trang phục nghiêm chỉnh hay sao, có cần ngạc nhiên vậy không? Cậu tính để vị khách đang bồn chồn này đứng ngoài cửa mãi đấy à?

Thôi không đùa nữa, hôm nay cậu cũng rất đẹp, Jinnie. Nghe có vẻ kì lạ nhưng mà trông cậu rất thu hút khi dẫn mình tới bàn ăn nơi cả gia đình cậu đang đợi. Mình có được phép nói thế không? Bộ đồ rất tôn dáng của cậu và mình tin là ai cũng sẽ đồng ý với mình. Thêm nữa, đôi mắt cưởi của cậu vẫn đẹp như trong kí ức.

Đã lâu rồi mình mới tới nhà cậu, woah. Mình gần như đã quên mất cảm xúc khi ở ngôi nhà thứ hai này. Bố và mẹ vẫn cứ trẻ mãi không già. Haha, thật vui khi gọi họ như thế và quan sát biểu cảm của cậu. Cậu không phàn nàn đâu đúng không? Lần trước mình tới lúc cậu không có ở đây, mẹ Hwang đã bảo mình rằng mình nên đổi xưng hô như thế và giữ bí mật với cậu. Nhưng nhìn cậu có vẻ như một đứa trẻ bị phản bội khiến mình thấy áy náy. Cậu không thích cảm giác bị thay thế à? Mình chỉ đùa thôi. Hãy nhớ rằng cậu là đứa trẻ được yêu thương nhất trên đời.

Mình hơi ngại khi gặp lại Yeji nhưng mà cậu ấy rất thoải mái và vui tính nên không còn gì ngượng ngùng nữa. Chúa ơi, mình mới nhớ lại vài kí ức đáng xấu hổ mà mình chỉ muốn quên hết đi thôi. Dù sao thì, đã lâu rồi mình mới có một buổi tối thư giãn và dễ chịu như thế. Gia đình của cậu thật nhiệt tình và hiếu khách. Mình rất biết ơn vì điều đó. Okay, xin lỗi, không phải mình đang cố ý khiến cậu bực mình vì sự khách sáo này đâu.

Lúc dọn dẹp là tuyệt nhất. Thật đấy, bởi vì quan sát anh em cậu chí chóe rất vui. Mình đã cố làm ngơ rồi nhưng mà hai người quá ồn ào, có khi cả khu chung cư đều nghe thấy. Mình sẽ trích dẫn những phần đặc sắc nhất ở đây vì mình muốn những kỉ niệm này sẽ đi theo cậu suốt đời.

Yeji: "Hyunjin, anh có biết cách rửa bát không đấy?"

Cậu: "Im đi"


||seungjin - trans|| on the outsideNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ