Ngày hôm đó ai cũng nín lặng. Nhìn vào điện não đồ. Dòng điện vẫn chạy từ từ.........
Cuối cùng ông trời không đánh mất tia hi vọng. Cậu đã tỉnh lại.........
Nhìn Băng đang ngủ gục ,bàn tay vẫn nắm chặt tay cậu, cậu cảm thấy thương xót cho Băng, Băng là một người tốt.
-B..ă...n...g !
Băng bừng tỉnh , cô vui sướng khi thấy cậu đã tỉnh...
Mọi người ùa vào ,hân hoan nhìn cậu....Tử Thao mỉm cười,cậu thật hạnh phúc khi bên cạnh luôn có những người thân vây quay...
Cậu nhìn quanh tìm một dáng người...nhưng không thấy.
-Thằng chó đó đã đi rồi !
Chung Nhân và cha cậu bước vào......
-Cha xin lỗi đã bắt ép con !
Ông Hoàng tiều tụy,đứng nhìn cậu....
-Anh xin lỗi....
Băng gạt nước mắt ,tay vẫn nắm chặt tay....
Tử Thao xin lỗi.....vì Diệc Phàm
Cậu đã làm cho người con gái này phải đau lòng.....
Cậu đã làm cho mọi người phải lo lắng....
Cậu hối hận.....Vì
Anh đã bỏ cậu mà đi
Diệc Phàm mà cậu đã gắng công chờ đợi.
Diệc Phàm mà để giờ cậu phải như thế này....
-Mọi người rất lo cho anh !
Băng thỏ thẻ , bàn tay cô vẫn không buông rời bàn tay cậu....
Trong phút chốc....cậu rất thương Băng. Hình ảnh Diệc Phàm đã biến mất....
-Thế anh bị bệnh gì vậy?
Băng ớ người , cô không biết phải làm sao.
Thấy Băng như vậy , cậu quay ra hỏi mọi người.....
Ai cũng im lặng.....
Cậu quay ra ông Hoàng với ánh mắt cương quyết....
Ông Hoàng hiểu rõ cậu con trai của mình....chuyện gì đến cũng sẽ phải đến......ông mấp máy mồm :
-Con phải cố gắng....bác sĩ nói con bị........
Cả căn phòng im bặt,ai cũng biết điều ông Hoàng sắp nói ra...họ thương cậu sẽ không chịu được...phải chi ông trời đừng quá ác.......
Tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan sự im lặng đáng sợ....
Ông Hoàng chậm dãi nghe điện thoại.......nét mặt bất ngờ đan xen vui sướng của ông , khiến cậu và mọi người ngạc nhiên.........
Cuộc nói chuyện điện thoại kết thúc nhanh chóng.......nhưng những lời ông bác sĩ nói trong điện thoại làm ông không khỏi vui sướng.
-"Đã tìm được người có cùng nhóm máu với con trai ông ,và người đó đã chấp nhận hiến tủy và tim "
Nhưng ông cũng bất ngờ khi ông bác sĩ nói câu thứ 2 :
-"Cậu ta đã không nhận số tiền ông đưa , chúng tôi sẽ gửi trả ông sau cuộc phẫu thuật "
Ông Hoàng mặc kệ , ông quay sang con trai, dõng dạc nói từng lời :
-Con sẽ phải trải qua cuộc phẫu thuật tim ,% sống rất ít..con có dám thử thách không?
Tử Thao mỉm cười , nắm chặt tay Băng...cậu khẽ gật đầu..............
Ngoài cửa sổ ,một chú bướm trắng bay vào...lượn lờ đậu trên tay cậu......
Tử Thao mỉm cười với Băng......Đây có lẽ là một điềm may mắn..........
Cuộc phẫu thuật kéo dài hơn 5 tiếng đồng hồ...
Đây là một ca khó....cả ông bác sĩ lẫn những người mổ phụ đã phải rất cô gắng.
-Dao , kéo ,chỉ , may vào..
Ông bác sĩ thoăn thoắt trên con dao mổ của mình...
-xuất huyết nhiều quá......
-Cầm máu khẩn trương
-Mạch đập yếu đi..
-Điện não đồ tắt rồi....
Không ! Không thể có 2 cái chết trong tay ông được..........ông bác sĩ mắt hoa lên....
-Xoa bóp !
-Tiêm thuốc trợ tim !
-Vẫn không thấy hiện tượng gì.......
Ca phẫu thuật đã thất bại !
Ông bác sĩ đã rất cố gắng , nhưng số người sao địch lại số trời.......
Cả nhóm mổ , đều đã thấm mệt.....họ đã chiến đấu suốt hơn 5 tiếng với tử thần......nhưng đã thua cuộc !!
-
Băng như nghẹt thở.......nhìn đèn báo nhấp nháy.làm cô không khỏi có cái suy nghĩ đập nhát cánh cửa rồi xông vào.........
Đèn đã tắt..........
Hàng chục con người đứng trước cánh cửa đợi chờ.............đợi chờ.........
Ông bác sĩ mở cánh của đi ra..........
-Chúng ta thua rồi !
Ông bác sĩ bất lực nhìn các đồng nghiệp....
Ánh mắt ông đỏ hoe....gục xuống.....
Một cánh bướm........
-Sao lại có bướm ở đây......phòng mổ mà.....
ông bác sĩ nói trong cơn mệt mỏi...những bác sĩ khác ,những y tá nhìn theo ông....
Không hiểu họ bị hoa mắt nhưng đây quả là kì tích.........
Cánh bướm bay đến chỗ cậu......
Điện não đồ đã hoạt động trở lại......
Ông bác sĩ không tin vào mắt mình ,ông chạy lại bắt mạch...
Mạch đã dập lại.......
Cả phòng mổ như bừng sáng tia hi vọng........
Họ nhanh chóng khâu lại các vết mổ...............
Thành Công !.........................
Nhìn vào ánh mắt hân hoan của những người đang đứng trước cửa phòng mổ , ông cũng thấy vui lây.........lần đầu tiên trong đời.....hơn 30 chục năm làm bác sĩ..ông gặp những chuyện éo le và kì lạ như ngày hôm nay...........
Tinh !Tong!Tinh!Tong!
-Con có đồng ý sẽ yêu người con gái này đến cuối cuộc đời không?
Vẫn lại là ông cha xứ đó...vẫn lại là sự im lặng đó...........
-Con đồng ý ! 2 tiếng đồng ý của Tử Thao làm Băng như phát điên lên vì vui sướng.....Cô nhón nhẹ chân lên và đặt một nụ hôn ấm nồng.......
Cả nhà thờ rộn vang tiếng nhạc............
Ông bác sĩ già hôm đó cũng được mời đến....nhưng đã đi về trước....chỉ để lại một phong bì có ghi tên của người đã hiến tặng mạng sống cho chú rể....
Trên đường về ông tạt qua bệnh viện....vào mảnh đất phía sau....Nơi đây là nghĩa trang an táng cho những người bệnh không ai thân thích..........
Đứng trước một ngôi mộ mới....ông không khỏi nhớ lại buổi sáng hôm đó
--------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi vẫn không quên được buổi sáng hôm đó....
Tôi đang rất đau đầu.về căn bệnh của cậu bé đó lần đầu tiên sau hơn 30 năm tôi mới gập một người bệnh nặng như cậu này....nhưng với tất cả điều đó không thể bằng điều tôi đang chứng kiến....
Tôi vẫn nhớ đó là một chàng trai trẻ.....
Ánh mắt anh ta lạnh lùng nhìn tôi..
Tay anh ta đẩy về phía tôi một mảnh giấy xét nghiệm......
Tôi chưa hết vui mừng khi thấy anh ta cũng thuộc nhóm máu Rh-nhóm màu hiếm và còn tủy cũng hoàn toàn phù hợp thì đã bị sự bất ngờ đến rờn rợn khi anh ta bảo......
-Hãy lấy toàn bộ máu và tủy của tôi cho cậu ấy ! Hãy để cậu ấy sử dụng con tim của tôi..
Tôi vẫn nhớ mãi khi đó khi tôi chuẩn bị lấy đi của anh ta tất cả....tôi đã hỏi anh ta..
-Cậu có cảm thấy quá lụy với tình yêu không? Liệu cậu ta có xứng đáng không?
-Tôi NỢ cậu ấy !
Anh ta buông một câu lạnh lùng rồi chìm vào giấc ngủ của thuốc mê...và sẽ không bao giờ tỉnh dậy...
-Tôi muốn cậu ấy được hạnh phúc !!!!
Đó là câu cuối cùng của cuộc đời anh ấy !
Điện não đồ chợt tắt , tôi gạt nước mắt ,bàn tay run run bấm số điện thoại.
-Thưa ông ,đã có người hiến tặng tất cả......................
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ông bác sĩ thắp một nén hương ! Ông nhìn vào khuôn mặt trẻ của anh.....
-Cậu bé ấy rất hạnh phúc......................
Trên bia mộ ,chàng trai mang tên NGÔ DIỆC PHÀM đang cười rất tươi...........
Và còn một điều kì lạ trong đám cưới mà không ai nhận ra.....
Ở một góc khuất..............
Tại nhà thờ....................
Có một cánh bướm trắng.......
Lượn lờ.........................END
------------------------------------------------------
vote và cmt ý kiến ủng hộ tớ nhé :))
Mong các bạn sẽ ghé qua truyện mới của tớ nhé
[longfic/edit] Gió quỷ [KrisTaover] KAMSA :)))
BẠN ĐANG ĐỌC
[Shortfic/edit] [KrisTao] 80 triệu cho một lời hứa
FanfictionAuthor: Mều Thể loại: Boy Love, SA, ngược. Nhân vật: Ngô Diệc Phàm x Hoàng Tử Thao Chuyển ver chưa có có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi đây Vì đây là lần đầu tớ chuyển ver nên sẽ gặp không ít sai sót, mong các rd...