Chương 59: Yên nghỉ

96 21 0
                                    

Chương 59: Yên nghỉ

"Hắn..."

Cho dù trải qua quá hắc diệu chiến dịch cùng với chiếc nhẫn tranh đoạt chiến dịch, Sawada Tsunayoshi chung quy là cái kia vô pháp tiếp thu bên người thân cận người tử vong, bắt đầu lộ ra yếu đuối thả sợ hãi một mặt, hắn che lại đầu ngồi xổm xuống dưới, lặp lại nói: “Reborn, có phải hay không ta sai?”

Tự mình trách cứ Sawada Tsunayoshi tựa hồ cho rằng, bởi vì cùng hắn có điều liên lụy, thiếu niên mới có thể tử vong.

"Vì cái gì lại nghĩ như vậy?" Reborn bình tĩnh hỏi: "Ngươi ở mười năm sau thấy cái gì?"

"Ta thấy..." Sawada Tsunayoshi nhắm mắt lại, hắn giống như bị ngâm ở nước lạnh, phổi bộ tràn vào nước khắp nơi làm hắn hít thở khó khăn.

Sắc mặt tái nhợt yếu ớt, Sawada Tsunayoshi không biết nên nói ra hay không, nhưng chỉ cần nhắm mắt lại, hắn liền có thể nhìn thấy hình ảnh đầu tiên khi hắn xuất hiện ở mười năm sau....

Tou chan...

Này giống như đả kích hắn, trước khi chưa bị mười năm hoả tiễn đánh trúng, Sawada Tsunayoshi vẫn chưa từng nghĩ tới thiếu niên bằng hữu thân cận của hắn sẽ ở mười năm sau đã chết.

Sawada Tsunayoshi co người ở ghế sô pha, gần như vùi đầu vào trong khuỷu tay, run rẩy không muốn tiếp thu sự thật, nhưng trong đầu vẫn cứ hiện lên hình ảnh đó...

...

Khoảng khắc bị mười năm hoả tiễn đánh trúng rồi truyền tống tới mười năm sau tương lai.

Một trận sương hồng vơi đi, Sawada Tsunayoshi vẻ mặt mộng bức nhìn xung quanh.

"Mình... Mình đang ở đâu vậy QAQ..."

Sawada Tsunayoshi cố bình tĩnh lại, đánh giá xung quanh, xung quanh tựa như một vườn hoa, khắp nơi đều là vườn hoa rực rỡ tươi mới, thậm chí còn có sương mai vươn ở cánh hoa.

Xung quanh an tĩnh nhưng lại không cho người cảm giác cô độc, ánh nắng ấm áp chiếu xuống, Sawada Tsunayoshi lúc này mới nhìn thấy rõ ràng trước mặt mình là cái gì.

Trước mặt hắn chính là một ngôi mộ, mà trên ngôi mộ chính là một bó hoa hải đường xinh đẹp nở rộ.

Bia mộ có thể nói là sạch sẽ như mới, nhưng nếu để ý sẽ thấy nó đã được để rất lâu, nhưng vì được người hao tâm tư chăm sóc nên không dơ bẩn dính bụi.

Trước mặt hắn chính là chín cái bình thủy tinh, mỗi một bình đều đựng đầy những con hạc giấy gắp tinh xảo....

Hạc giấy...?

Sawada Tsunayoshi ngây ngẩn, từ bình hạc giấy nhìn lên, đập vào mắt hắn là bức di ảnh, gương mặt quen thuộc đập vào mắt, nhưng lại khiến cho Sawada Tsunayoshi đại não đình trệ....

Thiếu niên tóc đen dài thẳng, trên người mặc thường phục, mắt mèo hơi mở to ra ảnh ngược đối phương, dung mạo như cũ tuyệt mỹ không phân nam nữ, tinh xảo ngũ quan làm người có ấn tượng không quên được...

Thiếu niên tựa hồ nhìn về phía người chụp ảnh, mang theo ý cười lưu chuyển, ôn nhu lại tràn ngập sức sống toả ra, cho dù là ai nhìn vào cũng đều không nhịn được dâng lên ý cười...

[Tổng] Bằng Hữu Của Ta Đều Là Đại Lão Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ