The End: Cưới

751 19 0
                                    

Becca miễn cưỡng nói: "Đủ rồi đủ rồi, tôi vẫn chưa chết, chị khóc làm gì? Chị thích khóc thì ra ngoài khóc, đừng ngồi trong nhà tôi mà òa lên như thế, thật khó coi."

Freen ngẩng lên nhìn Becca, đáy mắt vẫn đỏ, gương mặt tèm lem nước mắt nước mũi: "Becca, em có còn là con người không? Tại sao lại sắt đá như vậy chứ?"

Becca nhìn vẻ mặt thảm hại của Freen Sarocha lúc này không thể nhịn cười được mà ôm bụng cười, sau đó thản nhiên như không có chuyện gì mà nói: "Tôi muốn cho chị phải đau gấp bội lần nỗi đau của tôi nên mới bịa thôi, thực ra tôi không hề có thai."

Freen đờ người ra, một lúc sau mới tiêu hóa xong câu nói ấy, cô tức giận đứng lên: "Em đùa như vậy vui lắm sao? Hài lòng rồi chứ gì? Chơi đủ rồi, hài lòng rồi thì theo chị về."

Freen nắm chặt cổ tay Becca kéo ra khỏi cửa. Không thể nào gỡ tay ra, nàng lên tiếng: "Muộn thế này rồi, không phải chị nói là rất nguy hiểm sao?"

Freen đột ngột dừng bước làm Becca đụng đầu vào lưng của cô cái bung.

Nàng lớn tiếng quát: "Chị đứng lại làm gì?"

Freen lại quay vô nhà, đóng sầm cửa lại, ép sát nàng vào tường, cô hôn nàng, nụ hôn mãnh liệt sau bao tháng ngày nhung nhớ. Nàng cũng chịu thỏa hiệp mà phối hợp.

"Becca, chị yêu em!"

"Chị là đồ xấu xa, tại sao em lại dễ tha thứ cho chị như vậy chứ?"

"Một năm nay rốt cuộc em đi đâu, làm gì?"

Becca cười tủm tỉm rồi đi đến sô pha ngồi.

"Đi du lịch với mẹ, thật ra lúc đó em thật thất bại nhưng đó cũng là lần đầu tiên em nghe câu chuyện của mẹ, mẹ cũng từng rất đau khổ, nhưng rồi cũng chấp nhận nó, bây giờ mẹ sống rất vui vẻ."

Freen thắc mắc: "Mẹ em?"

Becca khẽ giọng: "Em và Dao Wong là chị em cùng cha khác mẹ, là dì Athaya, chủ của buổi đấu giá mà hôm nay chị tham gia, chuyện rất dài dòng, chị có muốn nghe không?"

Freen làm bị suy nghĩ một lát rồi cười híp mắt: "Không, chị muốn làm chuyện khác cùng em."

Becca phản đối: "Không được."

"....."

"Em đang tới tháng."

Nằm trên giường, Becca vòng tay qua hông Freen siết chặt, cô ôm nàng cũng thật chặt.

"Khi sang Âu, em gặp lại Hansa, cô ta kể cho em nghe rồi."

Freen kinh ngạc.

"Em muốn để chị chờ, để coi chị chờ em được như chờ cô ấy hay không, không ngờ chưa gì đã bị tác phẩm đấu giá phá hủy rồi."

Freen nhăn mặt, vòng tay lại càng siết chặt hơn, coo thủ thỉ: "Becca, hứa với chị, đừng rời xa chị nữa, có được không?"

Becca gật đầu.

"Sarocha, em yêu chị, em cần chị, em sẽ không rời xa chị nữa đâu."

Giấc ngủ đêm nay và những đêm sau này của Freen rất ngon giấc, không còn gặp ác mộng nữa, vì trong vòng tay cô đã có người mà mình yêu thương, muốn che chở bảo vệ rồi.

Chiếc hoa tai bị đánh cắpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ