c69

81 2 0
                                    

Bảy rưỡi tối. Phòng 502 ký túc xá nam.

Hai nam sinh mỗi người một chiếc laptop, tai đeo tai nghe. Trong đó một anh chàng mặc áo ngủ hoa hòe, khuôn mặt baby gõ bàn phím lạch cạch liên hồi, ánh mắt chăm chú, chẳng bao lâu sau cậu ta cau mày lớn tiếng càu nhàu: "Mau tới đi, tới chỗ tôi, bảo vệ tháp, nào nào nào, Đại Nga diệt cái tên đang nhảy tới đi."

Anh chàng tóc xoăn có vẻ hơi già dặn nheo mắt, có chút thất thần: "Tới đây tới đây, ở đâu cơ ở đâu cơ."

Anh chàng mặt baby tỏ vẻ kinh hãi: "Vãi chưởng, ông chạy đi đâu vậy, người ta đứng ngay sau lưng ông kia kìa."

"Ông không nói sớm! Tiến lên, xử lý hắn."

"Chờ chút! Cùng nhau chứ, ông đừng có mà xông lên một mình."

"Á, không xong rồi, bọn chúng mạnh quá, mau đi thôi mau đi thôi, không chống cự được nữa, này này, đừng có đi, tôi còn cứu được."

"Ai bảo một mình ông xông lên trước."

Anh chàng mặt baby khống chế nhân vật anh hùng bị đứng hình một giây, suy nghĩ xem rốt cuộc cứu hay không cứu, kết quả trong vòng một giây đứng ngây ra đó, bị kẻ địch khống chế, bị gϊếŧ trong chớp mắt.

Cậu ta giương mắt nhìn bộ dạng thê thảm của mình.

Kết quả mấy người bị chết đều không bỏ tiền sống lại ngay.

Căn cứ địa bị phá. Lại thua rồi.

Anh chàng mặt baby tỏ vẻ bực tức, hầm hầm giật tai nghe xuống.

Cậu ta quay sang gầm lên với người bên cạnh: "Taemin, ông có thể nhìn rõ tình thế một chút được không, đừng có mà di chuyển linh tinh nữa, đều tại ông, lẽ ra có thể thắng được, vậy mà chúng ta bị tiêu diệt hết cả rồi."

Taemin vẻ mặt vô tội, hùng hổ đáp trả: "Chính ông bảo tôi tới mà, còn nữa, cuối cùng tôi đã bảo ông đi đi rồi mà ông còn không chịu đi."

"Ông còn nói nữa, chẳng phải ông gọi tôi cứu ông sao, tôi đang do dự."

"Ông do dự cái con khỉ, bảo ông cứu thì ông cứu thật à, ông chạy đi còn có thể giữ được mạng sống, chẳng phải ván này vẫn có thể chơi tiếp được sao."

"Hứ, ông lại còn đổ lỗi cho tôi nữa, không được, tôi phải tìm người nói lý."

Anh chàng mặt baby tức quá bật cười, tay chống hông.

"Nói lý thì nói lý." Taemin quay sang nhìn, lúc này cũng chỉ có Taehyung ở trong ký túc, còn một người nữa đi ra ngoài hẹn hò rồi, cậu ta lớn tiếng hét lên với Taehyung: "Đại ca, anh tới xem video này, cuối cùng có phải là lỗi của em không?"

Taehyung coi như không nghe thấy, chỉ ngồi ở chỗ của mình, cụp mắt chăm chú nhìn điện thoại, một tay chống đầu, trên bàn là chiếc laptop, sách vở, còn có một vài mô hình nhỏ và tạp chí bóng rổ. Nhưng xét về tổng thể thì chỗ cậu sạch sẽ hơn những người khác rất nhiều.

Taemin gọi thêm một tiếng, Taehyung vẫn không phản ứng.

Anh chàng mặt baby kéo ghế lại, ghé sát gần Taemin, đôi mắt to tròn lẳng lặng liếc nhìn lưng Taehyung, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ông nói xem, có phải đại ca có gì đó sai sai không?"

Kth| Tiểu tiên nữ [Chuyển ver]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ