Chương 135: Hôn

2.8K 77 33
                                    

Thay vì chờ đợi được sự tra tấn đau đớn như tưởng tượng, Hạ Hạ lại cảm thấy hơi thở nam tính nóng bỏng đang đến gần, cô đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy anh dường như đang muốn hôn cô, cô sợ hãi chống lấy vòm ngực anh: "Chú định làm gì vậy?!"

"Còn có thể làm gì, thử xem cháu thích tôi nhất là thích đến mức nào."

Hạ Hạ giật mình: "Chú điên rồi—a a a!"

Sức lực cự tuyệt trong lồng ngực anh một chút cũng không đáng nhắc tới. Anh tùy ý hôn cô, Hạ Hạ lập tức đổ mồ hôi, anh thật sự điên rồi! Bọn họ là chú và cháu gái!.

Rất lâu rồi mới hôn lại, môi cô vẫn thơm và mềm mại như thế. Chỉ là không hợp tác lắm, cứ vùng vẫy suốt.

Hạ Hạ vừa kinh ngạc vừa chán ghét, dù vùng vẫy thế nào đi nữa cô cũng không thoát khỏi được gông cùm của anh, một tay anh ôm eo cô, tay còn lại giữ sau đầu cô, khiến cô không thể quay đầu đi. Sau đó anh nhẹ nhàng cạy răng cô ra, đưa lưỡi mình vào.

Khoảnh khắc lưỡi họ chạm vào nhau, cô bị anh đẩy vào gương, nụ hôn càng trở nên nóng bỏng hơn.

Người đàn ông rất thích chiếc lưỡi nhỏ ướt át ấm nóng này, hòa quyện với vị kem ngọt không ra ngọt sữa không ra sữa, mỗi lần mút lấy môi cô, cô cũng sẽ run rẩy theo, căn phòng tràn ngập âm thanh mơ hồ của môi lưỡi đan xen, Chu Hạ Hạ thở dốc, sức lực cạn kiệt vì vùng vẫy, cơ thể không tự chủ được mà té xuống.

Cùng lúc đó, cô rõ ràng cảm nhận đươc có thứ gì đó cứng cứng ấn vào đùi mình, bàn tay ôm eo cô trượt vào gấu quần.

Lòng bàn tay chạm vào làn da mỏng manh, hơi thở của Chu Dần Khôn lập tức trở nên nặng nề hơn. Bàn tay đưa lên cao, rõ ràng có ý định xâm lấn. Hạ Hạ chậm rãi rút tay ra khỏi vòm ngực anh, dùng đầu ngón tay mò mẫm trên bàn trang điểm, may mắn chạm được con dao vừa trượt khỏi lòng bàn tay cô.

Cô biết anh đang đắm chìm trong nụ hôn đến mức không thể quan tâm đến bất cứ điều gì khác, Hạ Hạ buộc mình phải chịu đựng sự dâng trào trong lòng, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đáp lại.

Quả nhiên anh lập tức cảm nhận được, Chu Dần Khôn nhếch khóe môi, dùng đầu ngón tay cởi áo lót của cô. Phía trước được thả lỏng, cô cầm con dao đâm vào cổ Chu Dần Khôn, người đàn ông vẫn đang hôn môi nhưng cánh tay của anh đã chặn được con dao đâm tới.

Cánh tay anh đau nhức, cuối cùng cũng rời khỏi môi cô, nhìn sang một bên. Trên cánh tay anh có một vết cắt đỏ tươi, máu từ khuỷu tay chảy xuống đất.

Lúc anh buông ra, Hạ Hạ cố gắng chạy đến ban công gần nhất với hy vọng cuối cùng, Chu Dần Khôn không quan tâm đến vết thương trên cánh tay, anh túm lấy gáy cô, kéo cô lại, ấn mạnh cô vào gương, phát ra âm thanh vỡ vụn.

Môi cô vẫn còn dính pha lê*, sưng lên hơi đỏ, trông vô cùng đẹp mắt. Nhưng trong mắt lại chỉ hiện lên sự ghê tởm không thể che giấu, ghê tởm đến mức cô hết lần này đến lần khác tìm đến cái chết trước mặt anh.

*Pha lê: tự hiểu đi mấy má.

Về phần mình, Chu Dần Khôn cúi đầu nhìn nơi nào đó, không chi thích hôn, mà mẹ nó đối mặt với con sói mắt trắng còn cứng đến dạng này.

[Edit 1-200] Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ - Chu Phù YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ