Qua hai tháng dưỡng thương, hôm nay là ngày tháo băng mắt của Jisoo, chị ngồi trên giường, đang được y tá tháo băng, Lisa và ba mẹ Kim đứng kế bên hồi hợp chờ đợi, chuyện của Jennie, Lisa đã hòa giải hiểu lầm giúp, Mẹ Kim rất ân hận vì biết mình trách oan Jennie, bà đã xin lỗi Jisoo rất nhiều, nhưng chị chỉ im lặng cho qua, còn về phần Minah thì, Jisoo đã thẳng thừng từ chối gặp mặt, cho dù chị ta có van xin Jisoo cách mấy, chị ta cũng vì yêu Jisoo sợ chị bị tổn thương khi Jennie phản bội, Minah có giải thích cỡ nào chị cũng đều không nghe.
Băng vải được đem xuống, mấy tháng trời sống trong bống tối, hôm nay bị ánh sáng chói lọi chiếu vào mắt, khiến chị không kịp thích ứng nhăn mặt khó chịu, Jisoo tập làm quen với ánh sáng kia, chị quen rồi mới từ từ mở mắt theo lời của y tá, mới đầu chị chỉ thấy mọi thứ mờ mờ không rõ, dần dần chị nhìn đồ vật rõ hơn, cô tập nhìn Lisa rồi nhìn ba mẹ, nhìn cô y tá đang thu dọn đồ đạc, Lisa vui mừng chúc mừng, ba mẹ chị xúc động không thôi, nhưng Jisoo lại lạnh lùng không cười, chị không vui nổi, người chị muốn thấy không có ở đây.
Lát sau bác sĩ vào kiểm tra xem có di chứng gì không, kiểm qua một loạt thao tác cùng một số câu hỏi, bác sĩ cũng chuẩn đoán cô đã không có di chứng gì để lại, rồi dặn dò những thứ Jisoo cần phải kiêng cử, vị bác sĩ mới rời đi, Jisoo đứng dậy đi thẳng vào nhà vệ sinh, Lisa tưởng chị mắc vệ sinh nên không đi theo.
Bên trong chị đứng nhìn vào tấm gương treo trên tường, chị nhìn vào ánh mắt đó thật lâu, Jisoo nhìn mãi ánh mắt này trông rất quen thuộc, nhưng chị không nhớ đã gặp ở đâu, đưa tay lên sờ vào mí mắt, chị nhìn nó giống như đang buồn, bỗng dưng nước mặt tự động trào ra rơi xuống má chị, Jisoo không khóc sao nó lại chảy, dùng ngón tay quẹt đi giọt nước mắt, chị nghe Lisa nói, người hiến mắt cho chị, cô ta bị ung thư thời kì cuối, nên mới quyết định hiến tặng để lấy tiền lo cho cha mẹ dưỡng già, chẳng lẽ chủ nhân của đôi mắt này đang tiếc nuối chăng, nhưng không sao cô sẽ thay người hiến kia tiếp tục nhìn thấy thế giới này.
Jisoo trở lại với mọi người, ba mẹ chị vui vẻ vừa gọt trái cay tán gẫu, Lisa thì đi làm thủ tục cho chị xuất viện, Jisoo ngồi trên giường nhìn ra cửa sổ, nhìn bầu trời xanh trên cao, chị đang ước rằng lúc nãy khi tháo băng ra, khoảng khắc chị nhìn thấy lại được, khi mở mắt ra em sẽ đứng trước mắt chị, vui vẻ tạo bất ngờ cho chị, nhưng đó cũng chỉ là lời ước, sự thật luôn phũ phàng, Jennie đi rồi, em đi thật rồi.
Sau khi xuất viện việc đầu tiên Jisoo muốn làm là tới thăm mộ mẹ em, Jisoo cầm dù mang kính bảo vệ mắt, đứng trước mộ bà, chị quỳ xuống lạy bà ba cái, cái thứ nhất chị tạ lỗi với bà, lúc bà mất chị không tới được, cái thứ hai chị không giữ được lời hứa sẽ chăm sóc tốt cho Jennie, cái thứ ba tạ lỗi với bà vì làm Jennie đau khổ bỏ đi, ba cái lạy này chị biết mình có lạy, cũng không đáng để bà trên trời tha thứ.
Thăm mộ bà xong, chị trở về căn nhà của chị và em, bước vào nhà đi quanh quẩn lợi thứ trong vẫn vậy, chỉ tiếc là không có em, chị bước vào căn phòng nơi hai người tối đến ôm nhau ngủ, đồ em vẫn còn nguyên trong tủ, như Jennie chưa hề rời đi vậy, em đi nhưng không đem bất cứ thứ gì, chị ngồi xuống chiếc giường lạnh lẽo, em đi rồi nó cũng chẳng còn hơi ấm, Jisoo đưa tay vào túi lấy chiếc hộp ra, thứ này là Lisa đưa lại cho chị lúc nãy, là sợi dây chuyền chị mua tặng em, thật tiếc nó chưa tới tay em, em đã đi mất rồi, đồ vật còn đây người lại ở đâu.

BẠN ĐANG ĐỌC
〘 JenSoo Gotta Gone 〙
ФанфикEm yêu chị nhưng không với tới... Ở nơi xa em chỉ mong chị hạnh phúc... vì em phải đi rồi...