Chương 20

82 6 10
                                    

Đang nói chuyện thì cô bỗng chóng mặt, đứng không vững. Gojo thấy vậy liền đỡ lấy cô.

Gojo: Em không sao chứ?

Yuki: Không sao, chắc do lúc nãy dùng nhiều mana quá nên có vẻ kiệt sức, nghỉ ngơi một chút là được.

Yuji: Vậy cậu về trường nghỉ ngơi đi, ở đây cứ để bọn tớ lo.

Yuki: Nhưng...

Gojo: Yuji nói đúng đó, em nên về trường nghỉ ngơi đi.

Yuki: Cũng được, sẵn em sẽ chữa lành vết thương của anh Toge luôn.

Gojo: Được, nhung đừng làm quá sức.

Yuki: Vậy Fer sẽ giao cho anh nhé!

Fer: Mắc gì? Tại sao ta phải đi theo cái tên đáng ghét này?

Yuji: Woa, con chó này biết nói hả?

Fer: Nè nè cái tên kia, ta là sói là linh thú nhé, chó cái gì mà chó.

Yuji: Oh oh

Cô quay sang nhìn Gojo.

Yuki: Chà~, vậy em đi đây.

Gojo: Được.

Sao khi khuất bóng, Yuji lo lắng quay sang nhìn Gojo

Yuji: Cậu ấy đi một mình có ổn không sensei?

Gojo: Em ấy có dịch chuyển mà không sao đâu!

Yuji: Vậy sao thầy giấu tụi em về việc cậu ấy còn sống?

Gojo: Chà...em không cần nghĩ nhiều đâu, thầy để em ấy ở tộc Gojo để tập luyền ấy mà.

Yuji: Vâng. Vậy em đi đây có vẻ như đám nguyền hồn vẫn còn rất nhiều.

Gojo: Được rồi.

Thế là cả đám chia nhau ra để tiêu diệt nguyền hồn. Lúc này cô đã về tới trường, cô chạy thẳng đến phòng y tế của Shoko.

Yuki: Cho em hỏi anh Toge có ở đây không ạ?

Shoko: À cậu nhóc ấy đang nằm ở phòng kế bên ý.

Yuki: À vâng, cảm ơn cô.

Cô đóng cửa lại chạy qua phòng kế bên mở cửa thật nhẹ nhàng vì sợ sẽ làm phiền Toge đang nghỉ ngơi. Khi bước vào cô thấy Toge đang nằm trên giường bệnh và đã mất một cách tay đúng như lời Sona nói.

Cô thở dài, sau đó đi tới ngồi xuống. Cô đưa tay của mình ra đặt phía trên cánh tay đã bị mất. Cô nhắm mắt lại, một luồng khí màu xanh bảo phủ tạo thành một cánh tay. Cánh tay của Toge từ từ hồi phục sau khi nó đã phục hồi hoàn toàn cô cảm thấy choáng váng nên nằm xuống cái giường bên cạnh, sau đó cô ngất lịm đi. Không biết đã ngất đi bao lâu nhưng cô có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm mình. Cô khó chịu mở mắt ra, Toge đang ngồi nhìn cô thấy cô tỉnh lại nên giật mình lùi về phía sau.

Yuki: Toge-san? Anh ổn rồi ạ?

Toge gật đầu, sau đó chỉ vào cánh tay của mình.

Yuki: Vâng, em đã chữa vết thương đó.

Toge gật đầu.

Yuki: Vậy em ngất đi bao lâu rồi?

(GojoxReader) Bầu Trời Đầy Sắc HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ