Chương 14: Yêu tinh và Mèo
10 năm trước
Cô bé mèo chạy như ma đuổi về phía cánh rừng rậm rạp, đến mức không có một tia nắng nào có thể xuyên qua được một tán lá. Hơi thở nặng nhọc làm cho vết thương trên cơ thể của nó đau điếng. Nhưng cái nỗi đau đó không là gì với cảm giác thắt chặt lòng ngực đang dần hối hả qua nhịp thở của nó, nó khóc không thành tiếng.
Trên gương mặt nhợt nhạt đến tái xanh dính bết nhiều vết máu khô, mái tóc nâu sẫm ẩm ướt cùng đôi mắt xanh lục cũng không kéo về cái hình ảnh năng động vốn có mà chủ nhân nó sở hữu. Đoạn, nó vấp phải một chiếc rễ cây to tướng, đến lúc này mới nhận ra rằng bản thân chẳng thể chạy được nữa, đôi chân mỏi nhừ đang nhũn ra, hơi thở gắt gao và từng tiếng nấc nghẹn giờ đã thành tiếng. Nó khóc to đến nỗi vòm họng bắt đầu có cảm giác đau rát.
Hình ảnh của người bố bị bắn ngã quỵ trên nền vách núi lạnh lẽo và cơ thể chi chít vết thương của người mẹ quá cố đang dần xâm chiếm lấy tâm trí của nó. Cuộc đời tàn nhẫn đến mức nào cơ chứ. Nó hận cái đám quý tộc mất nhân tính đó, tiên tộc cái nỗi gì, rặt một lũ khát máu và tàn bạo. Chúng nhục mạ đồng bạn của nó, hành hạ người thân của nó, xem Miêu tộc chúng nó là nô lệ.
Nó... chính nó đã đứng đó, với đôi tay nhỏ bé hướng về phía người bố đang chắn trước mặt mình để rồi hàng loạt cung tên vun vút đâm xuyên cơ thể ông ấy. Ông đã đẩy nó xuống vực, xuôi theo con suối mà ông vẫn thường dẫn nó và mẹ đến, gương mặt nó là màu đỏ của bố.
Gemini thức dậy với vầng trán ướt nhẹp mồ hôi, vội với tay lấy chiếc khăn để ở đầu giường, cố lau gương mặt đầy nước mắt. Cô bước ra khỏi chiếc giường ọp ẹp nơi ký túc xá, đứng trước gương phòng tắm: "Ác mộng này... bao giờ mới chấm dứt đây".
Libra đã rời phòng từ sáng sớm để kịp tiết học của mình.
Gemini đập vào má vài phát trước khi rời khỏi cửa, chuẩn bị vào tiết thể lực. Lấy lại tinh thần, cô nhanh chóng đến khu tập luyện của trường, tìm lớp của giáo sư Aneth, nghe phong thanh thì thầy ấy là võ sư.
- Chào các em, buổi học đầu tiên, tôi sẽ kiểm tra thực lực của các em.
Nói đoạn, giáo sư hướng dẫn học viên của mình bắt cặp để thực hành. Gemini loay hoay ngó nhìn xung quanh, chợt nhận ra họ gần như bắt cặp được hết với nhau rồi. Cuối cùng còn sót lại một anh chàng với mái tóc trắng thanh lịch, gương mặt tựa như chờ đợi đi thẳng về phía Gemini. Cô bất giác lùi về sau vài bước, đó là Elf.
- Chúng ta bắt cặp đi - nghe câu nói của người vừa đứng đối mặt với mình, làm cô có cảm giác mình đã hóa đá trong vòng vài giây.
- Không
- Không hỏi ý của cậu, cũng chả còn ai khác để bắt đâu - Cậu ta chỉ một vòng xung quanh.
Đúng như lời tên này nói, xung quanh không còn kẻ nào đứng lẻ một mình. Giống như con bướm mắc kẹt bởi tơ nhện, không có cách nào khác ngoài chấp nhận.
- Virgo - cậu ta lùi về sau, cách cô hai mét như lời giáo sư đang liên tục nhắc nhở lớp học của ông ấy.
Nàng mèo không có ý định hồi đáp với câu chào hỏi từ cái tên yêu tinh đang đối diện mình lại nghe âm thanh của giáo sư nói mải miết về việc giới thiệu bản thân, miễn cưỡng nhếch môi nói vài tiếng - Gemini.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ma thuật Zodiac
ParanormalBối cảnh: Thế giới ma thuật và bí ẩn. Câu truyện xoay quanh những bạn trẻ khám phá ra sự thật đằng sau những mảnh ghép do một đại phù thủy bỏ lại từ hàng nghìn năm về trước. Nhân vật: 12 chòm sao