Ngày tổ chức đại hội thể thao của tập đoàn WINGS cũng đã đến, toàn thể nhân viên đều sục sôi khí thế để tham gia vì giải thưởng là chuyến đi chơi đảo Jeju đã được bao trọn gói mọi chi phí từ vé máy bay, homestay đến ăn uống, ai muốn phòng của mình dành chiến thắng để hưởng chuyến đi chơi này
Đây là lần đầu em tham gia nên cũng có chút bất ngờ vì độ đầu tư của tập đoàn cho nhân viên, đại hội gồm có các trò chạy tiếp sức, cầu lông và ném bóng. Các nhân viên của mỗi phòng sẽ chia nhau tham gia chơi nhưng trò này phòng nào có điểm tổng cộng cả ba trò lại cao nhất sẽ là phòng chiến thắng
" Được rồi lần này chắc chắn phòng chiến lược chúng ta sẽ giành chiến thắng" - chị trưởng phòng kim cổ vũ cả phòng
" Phòng chiến lượng HWAITING " - cả phòng cùng hô, nhưng Minho thì như kiểu bị ép buộc vậy á
Trời ơi ai cũng chơi nhiệt huyết hết á, hồi đi học em chơi cầu lông cũng khá nên em đăng ký chơi câu lông, Hyunjin và Changbin thì đăng ký chạy còn Minho và chị trưởng phòng thì là ném bóng, chơi rồi mới biết phòng em toàn cao thủ thể thao Hyunjin và Changbin đã giành chiến thắng trong trò chạy tiếp sức, anh Minho và chị trưởng phòng thì ném bóng lia lịa vào thành viên đội khác mà giành chiến thắng. Còn em trông mi nhon vậy chứ cũng chơi hết mình đấy, em chả để nhưng người khác có cơ hội chiến thắng gì cả
Thế là cái phòng toàn cao thủ ẩn thân đó đã chiến thắng ngoạn ngục với số điểm tuyệt đối với cả ba môn thể thao, và đương nhiên chuyến đi chơi Jeju miễn phí đã được phòng chiến lược ôm trọn
Để ăn mừng chiến thắng thì chị trưởng phòng quyết định bao cả bọn một trầu, ai cũng nhậu nhẹt hăng say cây hề của phòng là Hyunjin và Changbin thì pha trò nhiều vô kể, còn bợn nhậu Minho thì nhậu hết mình luôn không ai đọ nổi ổng, em cũng nhiệt tình uống lắm đó nhưng may còn biết điểm dừng ( đấy là ẻm nghĩ vậy nha) chị trưởng phòng thì đến chịu vì 4 con sâu rượu này rõ là chị chưa chồng mà sao lại cảm giám mà mình đã làm mẹ của 4 đứa báo này vậy
Phải đến gần 11 rưỡi cả lũ mới dắt nhau ra khỏi quán người ta, chị trưởng phòng thì gọi taxi cho ba báo kia với mình chị cũng định gọi cho em nhưng em kêu không cần bản thân chưa say quá nên đi bắt xe buýt cũng được, thấy em nhất quyết vậy chị cũng đành về trước nhưng cũng không quên dặn em cẩn thận
Vì cả bọn nhậu gần công ty nên em cũng đi ra bến xe buýt gần công ty để đợi chuyến của mình, kêu là biết điểm dừng thế nhưng em vẫn gật gà gật gù lắm trông như sắp ngất vậy đó, em ngồi ở bến xe xong vì có mềm rượu nên lại tự vừa nói chuyện một mình xong còn cười cười trông đáng yêu dễ sợ
Đang ngồi thẫn thờ ở bến xe thì bỗng có một chiếc xe hơi xịn dừng lại chỗ em, em có phần khó hiểu nên cũng ngước lên nhìn cái xe, cửa kính xe mở ra người trong đang lái con xế hộp màu đen này không ai khác chính là Chan
Bốn mắt nhìn nhau, Seungmin thì có mem rượu trong người chả hiểu sao lại nhìn anh cười cười
" Hello thì ra là anh giám đốc đẹp trai nhưng mặt cọc" - em vui vẻ nói
" Tôi gì cơ..." - nghe câu này lông mày chan giật giật mấy cái liền
" Thì là anh đó chứ ai ~ đẹp trai nhưng mặt lúc nào cũng cọc vãi chưởng " - em chu chu môi nói với vẻ hờn dỗi
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Chanseung] The Wave*゚:。。:゚*
FanficChan có một nỗi sợ, anh đã luôn chạy trốn và không giám đối diện với nỗi sợ của mình cho đến đi anh gặp được một người mang đến cơn sóng đánh bay hết những sợ hãi giúp anh đối diện với mặc cảm của mình.