Việc chăm sóc người mang thai trong suốt thai kỳ quả là một việc rất rất vất vả. Nói vất vả ở đây không phải là than vãn mà ý muốn nói với mọi người rằng chăm một thai phụ tốt phải rất cẩn trọng, sơ hở một chút lại tụt kí không phanh kịp. Người mang thai nhạy cảm với mọi điều, cảm xúc cũng dần thay đổi đi, cả cơ thể nặng lại như bị rút sạch hết năng lượng. Nỗi khổ của người mang thai khó ai hiểu hết được.
Trong ba tháng đầu của thai kỳ sau khi được bác sĩ chuẩn đoán rằng Takemichi đã có thai thì đã khiến họ từ rất vui vẻ sang u sầu. Mọi kế hoạch lập ra để chăm sóc vợ bầu trong những tháng đầu đều bị đổ vỡ. Người chu toàn mọi thứ như Benkei và Kakuchou cũng có nhày xắn ống quần, cắn móng tay tự hỏi mình đã làm sai điều gì hay không.
Lúc hay tin trong bản thân mình đang tồn tại một sinh linh bé nhỏ đã ba tuần tuổi thì Takemichi đã vui mừng khôn siết. Em vui mừng đến nổi đã nhảy cẫng lên khiến Shion đứng cạnh hú hồn hú vía vội ôm em lại. Takemichi hạnh phúc lắm, em sắp được lên thiêng chức vĩ đại, mọi đau đớn gì em cũng sẽ chịu được hết chỉ cần được nhìn thấy đứa trẻ khỏe mạnh thôi.
Tính tình của Takemichi cũng dần thay đổi từ đây, em vốn không phải là một nữ nhân nhưng em lại có thể mang thai. Đấy là câu hỏi luôn quanh đi quẩn lại trong đầu khiến em khó chịu, nhiều lần hỏi nhưng đều nhận lại là một khoảng không.
" Em là quái vật đúng không Haru...em là con trai nhưng mang thai "
Nghe em nói mà lòng gã đau như cắt, đây đâu phải lần một lần hai Takemichi hỏi chuyện này. Gã phải giải thích bao nhiêu lần đây để cho em hiểu, mỗi lần em hỏi thì tâm trạng em lại tụt xuống khiến Sanzu không đành lòng.
" Bé ngoan, ai nói em như thế hả để anh đánh nó nha. Đứa trẻ trong bụng bé chính là kết tinh tình yêu giữa em và chúng ta nên đừng suy diễn lung tung, không tốt cho em và con "
Việc gã từng cưỡng hiếp và hãm hại em sẽ không bao giờ phai nhòa, gã biết và họ cũng biết. Những chuyện tồi tệ và đen tối ấy sẽ không bao giờ bị vùi lấp đi, họ thừa nhận điều đấy nhưng họ thật sự yêu em. Yêu đến cuồng si điên dại. Đến bây giờ họ vẫn yêu em và dần thay đổi vì em. Từ một kẻ tay dính toàn máu, Sanzu đã rơi nước mắt khi em khóc, em khóc vì nghĩ bản thân mình là dị hợm. Hôm đấy, Sanzu như muốn giết chết suy nghĩ tồi tệ đấy của em, nhìn em khóc sướt mướt, hai dòng lệ nóng hổi cứ chảy cứ chảy miết. Takemichi nằm trong lòng ngực gã thút thít và lịm đi, Sanzu rất đau lòng là đằng khác.
Không chỉ riêng Sanzu mà tất cả thành viên trong nhà đều bị đến cả bác sĩ còn bấn loạn nữa huống chi. Takemichi liên tục sụt kí, nghén rất nặng, hầu như em chỉ uống nước ép hoa quả và ăn trái cây thôi. Tội nghiệp cho vị bác sĩ bị hỏi tội một cách vô lý.
Takemichi nóng lạnh bất thường, sáng nắng, chiều mưa, trưa lâm râm. Có lần, Takemichi đột nhiên ngồi thụp xuống tấm thảm lông mềm mại rồi khóc một cách đáng thương khiến Ran và Rindou được một phen mất ăn mất ngủ. Takemichi khóc rất lớn, em khóc rất lâu dẫu cho Ran và Rindou có dỗ ngọt cách mấy, càng dỗ em càng khóc thảm hơn. Em nắm chặt lấy bàn tay của Ran và Rindou mà khóc, siết chặt nó như muốn trút cơn giận, Takemichi khóc đến mức Ran và Rindou muốn khóc theo.

BẠN ĐANG ĐỌC
[T/R Alltakemichi] Kanto và em
Fanfic.. " Chào mày anh hùng. Chào mừng mày đến với thế giới của những kẻ tội đồ " Hanagaki Takemichi - Tổng Trưởng đời mới của Tokyo Manji đã biến mất không một vết tích trước trận chiến diễn ra? Sẽ ra sao? Fic được sinh ra với mục đích thỏa niềm đam mê...