Mang axit đi ăn trộm, việc này quả thật đã đổi mới nhận thức của Nam Khanh.
Nhưng mà có khả năng anh ta không thể mang mấy loại dao nhỏ linh tinh vào đây nên mới mang theo một bình axit.
Lực uy hiếp của axit tuyệt đối mạnh, ai cũng không dám tiến lên, hai bảo vệ cũng không dám động.
Người kia có vẻ luống cuống, vậy mà định bỏ chạy bằng thang máy.
Nam Khanh khoanh tay nhìn, muốn bỏ chạy?
Chắc chắn không được, nói không chừng cảnh sát đang ở tầng một chờ anh ta, hơn nữa bọn họ đã được thông báo tình huống, sẽ được trang bị bảo vệ cẩn thận.
"Lùi lại! Lùi lại! Để tao vào thang máy!" Cảm xúc của người kia rất kích động, giơ axit hướng về phía bọn họ.
Ở khoảng cách gần như vậy, ai cũng sợ hãi axit sẽ đột nhiên hắt lại đây, đám người nhanh chóng chạy về sau.
Trong lúc khẩn trương sợ hãi, một tiểu thư không cẩn thận vấp phải giày cao gót té ngã.
"A."
Đám người chạy ở phía trước quay đầu lại nhìn, duỗi tay muốn đỡ người.
Vào lúc hỗn loạn, người đàn ông kia đột nhiên xông tới!
Anh ta muốn bắt một người làm con tin!
Nam Khanh nhìn thấy hành động của anh ta, thẳng tay ném túi xách của mình qua, chuẩn xác đập lên cái bình nhỏ trong tay của anh ta, axit trực tiếp đổ lên tay của người đàn ông kia!
"A!"
Người đàn ông kêu lên thảm thiết, axit rơi vào tay anh ta, vương vãi trên mặt đất.
Tất cả mọi người đều bị dọa, nhanh chóng đỡ cô gái té ngã trên mặt đất đứng lên nhanh chóng lùi về phía sau.
Người đàn ông đau đớn vung tay, axit trên tay văng ra bốn phía.
Anh ta đau đớn, hung tợn nhìn Nam Khanh: "Đồ tiện nhân này!"
Anh ta nổi điên xông tới, Nam Khanh không trốn mà vẫn bình tĩnh đứng ở đó.
Lúc người đàn ông kia sắp bắt được Nam Khanh, một bóng người chạy như bay tới, đôi chân dài đạp anh ta một cái!
Cố Mục Lâm đạp trúng bả vai của người đàn ông kia, trực tiếp đá ngã hắn, đầu của hắn đập vào lan can ngất đi.
Hai bảo vệ nhanh chóng tiến lên tóm lấy người đàn ông kia.
Đồng thời chột dạ nói: "Cố thiếu, là... Là do chúng tôi thất trách."
Người đàn ông này là phục vụ ở đây, bọn họ hoàn toàn không ngờ được anh ta sẽ trộm túi của khách, lại còn mang theo axit tới.
Hơn nữa lúc phát hiện nguy hiểm bọn họ không thể ngay lập tức khống chế được người này, suýt chút nữa đã để xảy ra chuyện với khách hàng.
Sắc mặt của Cố Mục Lâm rất đáng sợ, nhưng hắn không quở trách hai người họ: "Đã gọi cảnh sát chưa?"
"Đã gọi, khách hàng phát hiện không tìm thấy đồ, chúng tôi liền báo cảnh sát ngay lập tức."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Xuyên nhanh: Đại lão bệnh kiều quá dính người
RomansaTên Hán Việt: Khoái xuyên: Bệnh kiều đại lão tha hảo niêm nhân Tác giả: Tuế Tuế Nhi Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, OE, Tình cảm, Hệ thống, Xuyên nhanh, Hào môn thế gia, Vườn trường, Cung đình hầu tước, 1v1, Thị giác nữ chủ Nguồn...