17 & 32
_____
Tiếng hò hét lan ra khắp sân vận động, báo hiệu cho sự ra đời của một thế hệ mới tại Nhật Bản. Một thế hệ bóng đá hoàn toàn mới, một hệ thống tư duy và lối chơi gần như là không thể ra đời. Ego Jinpachi vội vã ấn một đoạn tin nhắn qua điện thoại cho vài người bạn, chưa đến một phút sau, người kia đã trả lời tin nhắn của Ego mặc dù khác múi giờ.
"Cậu có đang nhìn thấy nó không?"
"Cầu thủ số 11 đó, cậu có bán không?"
Người kia trả lời rất ngắn, nhưng Ego đủ hiểu rằng tên này đã xem từ đầu đến cuối cả một trận bóng nhưng lại không trả lời đàng hoàng. Trán của anh nổi gân vì cái tên cuồng bóng đá này không trả lời câu hỏi một cách tử tế. Ego bực bội trả lời tin nhắn.
"Không, Isagi Yoichi là một trong số những viên ngọc thô có khả năng cao nhất, tôi không bán."
Jinpachi Ego tắt điện thoại và để vào túi, sau đó mở cửa đi đến phòng chờ, bắt đầu cùng những cầu thủ trẻ tuổi mở tiệc ăn mừng. Chiếc điện thoại rung lên, thông báo có tin nhắn, Ego dừng lại, mở khóa điện thoại và thấy dòng tin nhắn của người kia.
"Được, vậy thì chính tay tôi sẽ cướp lấy cậu ấy."
Tên vị kỉ chết tiệt.
Ego nghĩ thầm, nhưng lại nở một nụ cười, anh tắt điện thoại và mở cửa căn phòng thay đồ đầy ồn ào và náo nhiệt của tụi nhỏ.
_____
Noel Noa nhìn chăm chăm vào thiếu niên vừa ghi bàn thắng quyết định trong trận đấu giữa Blue Lock Eleven và U20 Nhật Bản, và đây là lần thứ năm hắn coi lại đoạn này.
Tay cứ vô thức replay lại khoảng khắc thiếu niên thu hút may mắn và ghi bàn, sau đó dõi theo khi em hớn hở cười, tiếng hò reo xung quanh làm mọi thứ có vẻ tấp nập hơn. Hắn thấy người người tiến lại gần về phía em, cứ như một bông hoa xinh đẹp nở rộ thu hút những loài côn trùng khác.
Noel Noa không hề phát hiện ra hắn đang ngẩn ngơ nhìn vào màn hình laptop cho đến khi quản lí gọi vì đến giờ hẹn.
Suốt ngày hôm đó, Noel Noa không thể nào tập trung được, từ công ty đến sân bóng và khi về đến nhà, vì não bộ của hắn đang bị cú ghi bàn quyết định đầy chắc chắn và thú vị đó xâm thực.
_____
Noel Noa mệt mỏi nằm ra trên chiếc ghế sofa sau một ngày dài làm việc quần quật. Căn nhà lạnh lẽo làm hắn cảm thấy cô đơn, đống chén dĩa nằm dưới bồn còn chưa được xử lí. Noel Noa thầm mắng cô giúp việc, nhưng sau đó nhận ra cô ấy đã xin nghỉ vào 1 tuần trước.
Vậy là phải tìm giúp việc mới, phải xử lí hợp đồng quảng cáo, phải lên lịch tập tiếp theo, phải xử lí đống đồ dưới bồn.
Noel Noa thầm nghĩ, sau đó vì quá lười biếng mà nằm im một chỗ, với lấy chiếc điện thoại và bắt đầu tìm người giúp việc. Trong lúc lang bạt trên mạng xã hội, tin nhắn của Jinpachi Ego bất ngờ gửi đến, làm hắn cứng người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NoaIsa] I saw myself through your eyes.
Short StoryTiếng hò reo làm em cười hớn hở Mùi rượu kéo em vào những buổi tiệc Những cái chạm ngại ngùng đến khó cưỡng Tôi thấy mình thuở thiếu thời nơi em.