Chương 22. Lễ Cầu nguyện

118 18 6
                                    

Lễ Cầu nguyện cuối cùng cũng đến. Đây là lễ thường niên mỗi năm sẽ diễn ra trong bảy ngày liên tục với ba ngày lễ bốn ngày hội. Ngày đầu tiên sẽ diễn ra ở Quảng trường Dawn, mọi người sẽ được nghe bài thánh ca của Thánh nữ để cầu chúc một năm may mắn và khỏe mạnh. Ngày thứ hai sẽ diễn ra ở điện chính của Giáo đường, nghi thức tưởng nhớ Thần Sáng Thế để thể hiện sự biết ơn của các giáo đồ. Và ngày cuối cùng là buổi lễ mở đầu Hội bội thu, mọi người bày bán các món hàng, nhảy múa ca hát ở các hội chợ sau một năm bận rộn. Nếu là dân thường thì chỉ trải qua những điều ấy, còn giới quý tộc còn bày thêm mấy bữa tiệc khiêu vũ gì đó vào ban đêm nữa.

Mới tờ mờ sáng, Enoch đã đến lôi Đại hoàng tử khỏi giường, cố tách cậu khỏi sự bấu víu vào Kal. Sau đó các người hầu bắt đầu đem đủ loại quần áo, trang sức, phụ kiện mặc lên người hoàng tử nhỏ. Nhìn bản thân trong bộ lễ phục rườm rà với tông màu chủ yếu là màu trắng và vàng, trên cổ áo sơ mi được thắt nơ trắng cài một viên đá xanh lam có khắc hình ngọn lửa - gia huy của hoàng tộc, Rent ngáp ngắn ngáp dài bước lên xe ngựa để đi đến Quảng trường, đây là lần đầu tiên cậu xuất hiện trước mắt dân chúng với tư cách là một hoàng tử. Kiếp trước cậu cũng đã từng diễu phố vài lần, nhưng với thân phận là kẻ tử tội được gọi là "Hoàng tử điên loạn". Còn hiện tại mọi thứ đã khác, những tiếng chửi rủa, phẫn nộ trở thành những lời tung hô, reo hò trên đường lớn treo đèn kết hoa. Biểu cảm tức giận, sợ hãi biến thành những khuôn mặt vui vẻ, hào hứng. Mọi thứ...thật lạ lẫm. 

- Ngài vẫn ổn chứ, điện hạ?

Kal nhận ra sự thất thần của chủ nhân, khẽ gọi ngài ấy một tiếng. Rent trở lại thực tại, quay đầu nhìn cận vệ đang ngồi đối diện mình. Nếu còn ở tương lai kia, cậu sẽ đang ngồi trong lồng giam, còn Hiệp sĩ Mùa đông sẽ cưỡi ngựa đi bên cạnh. 

- Không quen lắm. - Rent cười gượng gạo. Thật sự không quen cái bầu không khí yên bình này chút nào.

Quảng trường Dawn nằm ở trung tâm của Hoàng đô, là nơi tổ chức các sự kiện quan trọng. Ngày đầu tiên của lễ Cầu nguyện sẽ diễn ra ở đây. Quảng trường có một khu đất được xây thành vòng tròn với hai tầng riêng biệt. Hoàng thất và giới quý tộc sẽ được sắp xếp ngồi ở vị trí cao, các tầng lớp trung lưu và dân thường sẽ ở tầng thấp hơn ở. Ở giữa là nơi sẽ diễn ra các hoạt động như ca múa, diễu hành,... và cuối cùng không thể thiếu chính là phần hát Thánh ca của Thánh nữ. Mỗi năm một lần, lúc này là khoảng thời gian để dân chúng nhìn thấy những người đứng đầu và điều hành đất nước, cùng nhau cầu mong một năm an lành. 

Khi Rent bước xuống xe, vô số ánh mắt đều đổ dồn về phía cậu. Đây là lần đầu tiên họ được nhìn thấy Đại hoàng tử, người vốn tưởng đã bị giam lỏng trong cung điện cho đến chết. Một khoảng lặng kéo dài khi nhìn thấy đứa trẻ có mái tóc đen tuyền bay nhè nhẹ trong gió, đôi mắt hai màu khác biệt hờ hững nhìn vào khoảng không vô định, từng đường nét trên khuôn mặt non trẻ ấy ẩn hiện dấu vết của đấng sinh thành. Sự xuất hiện của cậu như hòn đá rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, khuấy động những tâm tư đã lắng sâu trong lòng. Đại hoàng tử đang thì thầm gì đó với cận vệ, hoàn toàn không quan tâm đến đám đông đang nhìn chằm chằm. Trước những ánh mắt ấy thiếu niên không sợ hãi cũng chẳng ngơ ngác, chỉ có sự xa cách. Nếu trước kia cậu bị ngăn cách bằng bức tường lạnh lẽo của Cung điện, thì hiện tại hoàng tử trẻ tuổi đã tự tạo ra một ranh giới dành cho những người khác.

Sự Tái Sinh Của Hoàng Tử Bị Lãng QuênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ