Chương 2: Anh cả

167 22 2
                                    

Cả hai cùng lúc thu tay lại. Bá Kỳ thấy đối phương co rúm người chuẩn bị rời đi thì gọi lại:

"Cậu lấy nó đi."

'Hic hình như mình dọa người ta mất rồi hay sao á. Nhưng mà mình có làm gì đâu...'

Xuân Vũ nghe vậy liền quay đầu lại, thấy anh chàng to con hung dữ kia quay người rời đi rồi, xem ra không muốn ăn lắm. Đối phương đi nhanh đến mức cậu còn chưa kịp nói lời cảm ơn. Cậu liền bỏ bánh vào giỏ hàng của mình, thầm nghĩ:

'Nhìn vậy mà cũng tốt nhỉ?'

Bá Kỳ ỉu xìu ra khỏi siêu thị, đấu tranh tư tưởng xem có nên đi mua bánh nữa không hay về nhà xem phim. Nhưng còn chưa đợi anh nghĩ xong thì đã thấy một thanh niên hơi quen mặt hớt hải chạy đến.

"Đại ca ơi! Không ổn rồi! Thằng Tình bị thằng Kiên dẫn người đánh hội đồng!"

"Sao? Ở đâu? Mau dẫn đường!"

Bá Kỳ không hẳn muốn làm đại ca của đám người này, nhưng bọn họ đã nhận anh là đại ca rồi thì hằng ngày đối xử rất tốt với anh. Gần như có chuyện gì tốt cũng sẽ đem đến chia sẻ cho anh. Bá Kỳ không biết sự tốt đẹp ấy là thật lòng hay ngoài mặt nhưng không thể phủ nhận điều đó. Bởi thế anh cũng coi họ là bạn, dù không phải ai cũng thân. Những lúc này anh cũng không ngại ra mặt bảo vệ người khác.

'Đánh hội đồng ư? Chẳng phải là một người bị rất nhiều người quần ẩu à?'

Trong đầu anh lướt qua vô số tin tức về nạn nhân của những vụ đánh nhau tập thể mà tim đập chân run. Bọn này nhiều khi rất liều, đánh còn mang theo vũ khí. Đàn em của anh đa phần là thanh niên gầy yếu loắt choắt chả biết đánh đấm, mong là anh đến kịp.

Cũng may khoảng cách cũng gần. Khi anh đến thì thấy đám người đang xúm vào vừa đánh vừa chửi. Bá Kỳ vội vàng xông đến đá bay một tên, xông vào giữa trung tâm.

"Chúng mày làm gì thế?"

'Ôi chảy máu rồi! Bọn này ra tay ác quá! Hic cậu này không biết có sao không.'

Tình thấy anh thì như thấy cứu tinh, vội vàng bò dậy mách:

"Đại ca ơi! Bọn này kéo bè lũ đánh oan em!"

Hóa ra là bạn gái của một tên bên kia là trap girl, lên mạng thả thính nhiều người. Tình không biết dính bẫy, giờ vỡ lẽ ra thì đối phương cay cú đòi chặn đánh. Anh nghe vậy nhăn mặt, nói:

"Mày nghe chưa, nó chả biết gì! Mày còn đòi đánh nó?"

"Biết hay không biết ấy thì nó cũng cắm cho tao quả sừng rồi! Hôm nay tao phải giã nó!" Một tên cầm gậy chỉ vào Tình cọc hô lớn.

"Giỏi thì vào!" Nói xong, anh đẩy Tình ra ngoài. "Còn mày đi đi."

'Chạy đi khám đi! Eo máu me be bét ra kia kìa!'

"Đại ca..." Tình cảm động. "Em không bỏ đại ca đâu!"

Nói thật, Bá Kỳ cũng cảm động chút xíu nhưng nhìn đối phương gầy còm rồi còn vết thương ở đầu nữa bèn lệnh cho thanh niên dẫn đường lôi đi bệnh viện. Team địch đông nhưng anh vẫn xử lý được. Có vẻ chúng cũng biết anh nên vừa đánh vừa lui, cuối cùng co giò chạy mất. Khi đám đàn em đến giúp đỡ thì chuyện cũng xong rồi. Chắc là hai người vừa rồi gọi cứu viện.

Trái ngượcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ