7. Hình Phạt Trong Nhà Vệ Sinh Rạp Phim

1.3K 9 0
                                    

Được một lúc, dòng người lại hối hả ra vào rạp phim chuẩn bị coi suất chiếu mới. Chẳng mấy chốc đám người ấy biến mất, trả lại sự yên bình cho Long và Tân, mặc dù chỉ có nó là để ý còn cậu thì bận chỉnh sửa quần áo. Chợt nhớ lại chuyện trong rạp cộng thêm những cảm xúc từ những ánh mắt từ quán cơm đến rạp phim dồn lại, đôi môi nó khẽ cười, quay sang Tân nói:

- Này, chỉnh vậy đủ rồi, đẹp rồi. Giờ đi với tao đến chỗ này, vui lắm.

Nói xong nó quay đầu đi một mạch chẳng đợi cậu. Còn Tân nghe xong cái giọng điệu ấy cộng với dáng đi của nó, linh cảm chuyện chẳng lành, thầm thở dài nghĩ ngợi nó sẽ lại bắt cậu làm chuyện nhục nhã gì đây. Cậu nhanh cất bước đuổi theo nó, lòng đầy căng thẳng, và tò mò.
Chừng vài giây sau cậu biết nó muốn đi đâu: toilet. Tân nghĩ làm lạ, nếu nó mắc tiểu hay đại tiện thì việc gì phải lôi cậu theo nhỉ? Lúc này toilet cũng vắng người, do đã tới giờ chiếu suất phim mới. Điều làm nó và cậu cảm thấy hài lòng khi đi xem phim ở đây là dịch vụ tốt, giá cả phải chăng, và toilet sạch sẽ, thoáng đãng. Phòng vệ sinh khá kín đáo, luôn có sẵn giấy vệ sinh kèm vòi phun nước cho khách dùng nên không lo việc thiếu giấy chùi. Phòng cũng không nhỏ, có thể chứa cả 2 người nếu họ cùng chui vô để đi tiểu hay làm chuyện gì đó riêng tư. Long lại chỗ bồn rửa, mở vòi rửa mặt cho tỉnh táo vài phần, vừa rửa vừa nói:

- Hồi nãy trong rạp phim mày làm tao ngạc nhiên đấy. Không ngờ mày lại chủ động đến như vậy.

Đây có thể được xem là lời khen không, Tân nghĩ, khi nhìn gương mặt nó dần nở nụ cười gian mãnh.

- Có điều mày lại quên, mày là chó của tao, mà đã là chó thì chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh chủ nhân, tao chưa ra lệnh mà mày đã tự nghĩ ra trò, cho dù là để làm vui tao nhưng vẫn là tự ý mình làm mà không xin phép. Phải phạt!

Nghe nó nói xong, cậu nghệt mặt ra. Quả là hơi oan ức khi chính cậu chủ động làm trò vui cho nó bất chấp nguy cơ bị người khác nhìn thấy hành động khác thường của mình, giờ lại vị quy thành tội tự tiện hành động mà không xin phép chủ. Oan ức! Quả là oan ức cho cậu mà! Cậu than trong lòng.

Cậu cố làm bộ mặt đáng thương, mong động lòng được nó để có thể lấy lại chút công bằng cho bản thân, bất quá bộ mặt đó chỉ khiến nó vẫn trưng ra khuôn mặt lạnh lẽo nhưng bên trong đang cố nín cười. Thực ra có thể tính hành vi tự giác của cậu trong rạp phim khi nãy là một bước tiến vì xưa nay chúng nó chỉ chơi ở chỗ có không gian đảm bảo sự riêng tư, để mối quan hệ của hai đứa được an toàn chứ chưa từng thử ở chốn đông người. Cho dù Long có vài lần nói miệng là sẽ lột đồ Tân ra mà bắt nó phục vụ bất kỳ người nào thấy, thực chất nó chỉ hù dọa cậu chứ ở độ tuổi của nó, việc kiểm soát trò chơi ở phạm vi chốn đông người là ngoài khả năng của nó. Chưa kể, nếu việc bại lộ, nó sẽ mất cậu. Có thể nói, đây là lần đầu tiên chơi outdoor của chúng, hơn nữa lại là do cậu chủ động. Dẫu sao cũng là có công và có tội, nó sẽ không phạt nặng cậu. Chỉ là nó không nói với cậu mà thôi, vì như thế sẽ tạo cảm giác là nó dễ dãi, nhẹ nhàng với cậu, sẽ tạo thành tiền lệ, thói quen dựa dẫm vào lòng tốt của chủ. Vốn dĩ, cho dù là chủ có yêu thương cẩu nô của mình, thì giữa họ vẫn phải có khoảng cách rõ ràng, chủ là chủ, chó là chó, chủ phải giữ cho mình hình ảnh nghiêm minh, dứt khoát, còn chó phải là trung thành, tuân lệnh tuyệt đối. Hình phạt này mang tính chấn chỉnh, cảnh cáo, cắm sâu hơn trong đầu cậu ý nghĩ phải trung thành tuyệt đối cùng việc phải luôn ở tư thế sẵn sàng nhận lệnh và thực thi chứ không được hứng lên thì làm. Tùy ý hành động mang tính rủi ro cao, giả như lúc ấy có người thấy, tệ hơn là người quen, thì hậu quả sẽ khó giải quyết. Bất quá, hình phạt mà nó sắp đưa ra cũng không tính là hình phạt, gọi là phép thử thì đúng hơn, để xem mức độ mà cậu có thể chơi outdoor là mức nào, vì mức khởi đầu không tệ chút nào.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 21, 2024 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Bạn Thân Của Tôi Là Cẩu NôNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ