Cô ta nhẹ nhàng đặt Lan Ngọc lên giường, tay chân vẫn bị trói chặt nhưng còn cố sức giãy giụa, trông Lan Ngọc đáng yêu hơn. Một con thú nhỏ bị bắt và bất lực tìm cách thoát ra... Chị thoát được tôi sao? Cánh môi mọng đỏ nhếch lên mang tà khí. Tay nàng vốn bị trói vào nhau, giờ còn bị trói hẳn vào thành giường.
Ngoài khung cửa sổ, hoàng hôn đã bị bóng đêm dần nuốt chửng, không có gió, càng không có không khí dễ dàng lọt vào căn phòng này. Trước đây Lan Ngọc cho xây ngôi nhà này cẩn thận dặn người làm phòng cách âm bởi bản thân khó ngủ. Giờ đây có lẽ điều đó chính là thứ đẩy nàng vào vực thẳm, vì giờ có la đến mất tiếng cũng chẳng ai nghe.
- Cô muốn gì? Thả tôi ra. - Cô gái ương ngạnh bây giờ nói giọng như muốn đàm phán, người kia nghe vậy bật cười, ngồi lên, ánh mắt thong dong lướt qua thân thể nàng từ đầu đến chân.
- Tôi muốn chị. - Đôi mắt thâm thuý không bị mặt nạ che khuất nhướn mày với nàng.
- Tha cho tôi đi, cô muốn gì tôi cũng đồng ý... Tiền, muốn bao nhiêu cũng được.
- À, xin lỗi, ngoài cơ thể của chị ra, bây giờ tôi không còn hứng thú với cái gì khác.
Vô liêm sỉ, ai cho chứ!
Chỉ là bây giờ Lan Ngọc không có bất kì một khả năng phản kháng nào. Mắt cay xè tủi thân cùng cực, cái cảm giác bất lực và tuyệt vọng.
Cô ta không nao núng với biểu cảm đáng thương này, sau khi ngắm nhìn nàng, liền cúi xuống áp đôi môi nóng bỏng lên đôi môi bóng loáng của nàng, cảm giác ấm áp từ khuôn miệng truyền đến toàn thân Lan Ngọc. Từ sâu trong tiềm thức, trong tâm khảm, có cổ nhiệt lưu chảy dài theo đường đi mạch máu, chạy khắp cơ thể. Chính xác là cái thứ có gì đó trong rượu đang thao túng nàng.
Môi rời môi, bởi nàng không chịu hợp tác, cắn chặt răng, chắc vì lẽ đó nên cô ta chán nản chăng, đôi môi có lửa ấy đã lần mò sang nơi khác, nơi chiếc cổ cao cao, thở nhẹ vào tai và cắи ʍút̼ vành tai nàng, mặc kệ luôn chiếc hoa tai kim cương ngự trị ở đó.
Một bàn tay... Bàn tay thon dài, bàn tay càn rỡ, đê hèn đang mon men vuốt lần xuống vùng bụng phẳng lì, rồi luồn xuống dưới, tốc ngược chiếc váy nàng đang mặc, cách một lớp quần chip là có thể chạm vào da thịt chỗ nhạy cảm nhất... Aaaaa. Chưa vội vào bên trong, nhưng Lan Ngọc đã cảm nhận rõ ràng từng ngón tay cô ta.
Cô gái nhỏ bắt đầu run rẩy, sự run rẩy làm ai đó càng hưng phấn hơn, ấn vào nơi nhô cao chỗ tay cô ta đang ve vuốt một cái. Nàng giật nảy.
Nước mắt chảy dài, lần đầu tiên có người xúc phạm đến thân thể nàng như vậy. Khốn kiếp! Nàng khóc không phải vì sợ, không phải vì đau, mà khóc vì sự tôn nghiêm của mình bị người ta chà đạp.
- Đừng khóc nào, tôi có làm gì mạnh đâu, từ từ chị sẽ dễ chịu.
Giọng nói trầm ấm vang bên tai Lan Ngọc, cái gì chứ? Cô ta đang vỗ về? Nghe có vẻ giống như khuệ khích hơn.
Chiếc lưỡi ẩm ướt quét qua khuôn má nàng, hút lấy giọt nước mắt mặn đắng rịn ra từ khoé mi.
Trời ơi đồ biếи ŧɦái!
YOU ARE READING
[Ninh Dương Lan Ngọc x Diệp Lâm Anh ] Cún yêu em lâu rồi, Bé ahh - COVER
RomanceTác giả Chính : BinVo_1602 Nhẹ nhàng , tình cảm , lãng mạn , không ngược nên hơi chán . ( Có ngược nhưng mà tí xíu xìu xiu hoi ) Có thể các bạn đã đọc được đâu đó truyện này ở đầu rồi do cũng có nhiều Au đã cover nên nếu các bạn có đọc được thì cũn...