trước câu hỏi có phần đi quá giới hạn của học sinh, chan không những không giận mà khoé môi còn hơi nhếch lên, anh bước đến gần học sinh, đầu hơi cúi thấp đôi mắt sắc bén ghim chặt lấy khuôn mặt xinh đẹp của cậu."thầy không hiểu ý của minho, em có thể lặp lại câu hỏi lần nữa không?" và giọng nói của anh cũng nhẹ nhàng và bình thản như thường. từng chữ từng chữ chậm rãi truyền vào trong màn nhĩ của minho, nó dường như mang theo ma lực và áp bức lạ kì khiến cho cậu không dám hỏi tiếp nữa mà liên tục xua tay và lùi về phía sau.
"không không, em không có ý gì đâu, thầy đừng quan tâm nhé, em đi ăn đây ạ, thầy cứ tắm cho sạch sẽ đi" vì hoảng mà lời nói của cậu cũng trở nên lộn xộn không rõ ràng. nói xong cũng không chờ thầy giáo trả lời đã túm khăn tắm quấn ở nửa thân dưới chạy biến ra phòng khách.
bước chân gấp gáp lại dồn dập khiến cậu lảo đảo mà ngã trái ngã phải, tiếng tim đập điên cuồng nơi lồng ngực vô tình đè đi tiếng cười trầm thấp của thầy giáo ở phía sau lưng.
"đúng là ma quỷ, kế hoạch dụ thầy lên giường để biết trước đề kiểm tra xem như vỡ nát luôn"
sầu não khiển trách bản thân mình vài chục lần, rất nhanh sau đó minho đã ném tất cả những suy nghĩ không đứng đắn về thầy chủ nhiệm ra sau đầu mà vui vẻ đi hâm nóng lại hộp cơm của mình.
quần áo tất cả đều bỏ lại trong phòng thay đồ của chan nhưng cậu lại không thấy ngại lắm, cứ quấn mỗi khăn tắm đi lòng vòng trong bếp, sau khi hâm nóng xong liền lục lọi tủ lạnh tìm nước ngọt.
bất quá thầy giáo thật sự là một người đàn ông trưởng thành nồng sự nam tính, trong tủ lạnh chỉ toàn bia và soju ra chẳng có một loại thức uống dành cho trẻ con nào. nhưng vì sự kiên trì của minho đã làm trời cao cảm động nên khi cậu lục lọi cẩn thận một hồi thì trong góc tủ thật sự tìm thấy một lon coca.
"sự kết hợp hoàn hảo" ăn một ngụm, lại uống một hơi coca, minho mỹ mãn cảm thán và sau khi đã no say cậu cũng không thèm dọn dẹp mà để rác lung tung trên mặt bàn, tất nhiên ý định chính là chọc cho thầy giáo nổi điên rồi đuổi cậu đi.
"ăn xong rồi thì ra đây"
đang mãi mê bàn tính kế hoạch tẩu thoát tiếp theo, minho bị tiếng gọi của thầy giáo truyền đến từ phòng khách làm cho tim đập chân run lần nữa.
một tay cậu giữ khăn tắm của mình, dè đặt trở về phòng khách và còn cố tình mở toang cửa bếp để thầy giáo có thể chứng kiến rõ ràng mớ hỗn độn bên trong.
"mặc quần áo vào"
"thôi...mặc như này mát hơn ạ"
minho không sợ chết khước từ yêu cầu của chủ nhiệm. cậu cong môi cười cười, chầm chậm lướt qua thầy giáo đi đến cái bàn nhỏ đã đặt sẵn một sấp bài tập dày cộm rồi ịn mông ngồi xuống.
thỉnh thoảng cậu vẫn lén lút quan sát giáo viên để xem người nọ có nổi khùng hay không thế nhưng hình ảnh đó chờ mãi cũng chẳng thể thấy được mà thay cho nó là một hành động tồi tệ hơn, thầy chủ nhiệm cầm một cây gậy trêu mèo bằng gỗ tiến đến chỗ cậu và ngồi xuống.