Oneshot (1)

337 19 0
                                    

0.


Nụ cười của anh như ngày trời xanh.


1.


Làn da màu lúa mì khỏe khoắn của tuổi trẻ, những ngón tay thon dài, chai nước trong suốt, chiếc áo bóng rổ Lakers màu vàng cam, băng đô đỏ trắng, cánh tay và bắp chân rắn rỏi. Tất cả tạo nên một khung cảnh đẹp như tranh vẽ vào đầu hè, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người trên sân.


Bao gồm cả Chu Chí Hâm.


Khi bị Tả Hàng kéo đến làm người thay thế tạm thời, cậu hoàn toàn không ngờ sẽ gặp lại chàng trai đầy sức sống ở đây, trung tâm của sân bóng, hotboy Lưu Diệu Văn.


Chu Chí Hâm mặc chiếc áo bóng rổ giống hệt anh, dựa vào ghế dưới khán đài, ánh mắt vô thức dõi theo Lưu Diệu Văn trên sân - anh ấy uống nước, anh ấy đặt nước xuống, anh ấy đùa giỡn với học trưởng Nghiêm Hạo Tường, sau khi đùa giỡn xong anh ấy đi đeo băng cổ tay...


Dừng.


"Thế này không ổn rồi," Chu Chí Hâm thầm nghĩ. 


Cậu vừa định thu hồi ánh mắt, thì nhìn thấy Lưu Diệu Văn bất ngờ kéo Nghiêm Hạo Tường lại, dùng chai nước chỉ về phía mình, rồi ghé vào tai anh nói gì đó. Nghiêm Hạo Tường nghe xong bật cười, cũng nhìn về phía này, nở nụ cười trêu chọc, sau đó đẩy Lưu Diệu Văn một cái.


Xong đời rồi. Tim Chu Chí Hâm đập mạnh. Chắc không phải là bị phát hiện đang lén lút nhìn Lưu Diệu Văn, rồi bị coi là biến thái chứ?


Chưa kịp cho cậu thời gian để nghĩ lung tung, tiếng còi của trọng tài vang lên, trận đấu chuẩn bị bắt đầu. 


Chu Chí Hâm biết rõ, việc cậu làm dự bị chỉ là hình thức. Tả Hàng vì không dám trốn tiết chuyên ngành của giáo sư triết học nên không thể đến, nài nỉ Chu Chí Hâm cả buổi trời, thề thốt rằng đội bóng rổ Đại học Thời đại chưa bao giờ dùng người dự bị, chỉ cần đến để làm bình hoa thôi, Chu Chí Hân mới miễn cưỡng gật đầu đồng ý, lôi bản thân ra khỏi vỏ bọc, tham gia hoạt động tập thể mà cậu không thích.


Làn da trắng lạnh khoác lên mình màu vàng cam càng làm tôn lên vẻ trắng sáng rạng rỡ. Chu Chí Hâm như một bóng đèn nhỏ ngồi dưới khán đài, thu hút ánh nhìn của không ít cô gái, họ bắt đầu xì xào bàn tán. Từ xa, Lưu Diệu Văn đi ngang qua, nghe thấy tiếng xôn xao khe khẽ, quay đầu lại nhìn "bóng đèn nhỏ" đang ngẩn người, khẽ mỉm cười rồi đi tiếp.


Chu Chí Hâm nhìn rõ biểu cảm của Lưu Diệu Văn, nụ cười ấy khiến nửa người cậu tê dại, khuôn mặt ửng đỏ bừng bừng, nóng rực. Trong khoảnh khắc, vô số hình ảnh hiện lên trong đầu cậu - quả dưa hấu mát lạnh vừa lấy từ tủ lạnh, viên kem vị việt quất cuối cùng, chai nước ngọt vị đào mới khui nắp, và cả bầu trời trong xanh bên ngoài.

[ Trans | Wenzhu ] Những Rung Động Khi Em Thích AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ