Sáng sớm hôm sau
Anh tỉnh dậy với cơ thể đau nhức và sự mệt mỏi, suốt đêm anh cảm giác như bản thân bị thứ gì đó đè vậy.
Anh tự chấn an bản thân có lẽ anh chỉ bị đau nhức do lâu rồi mới vận động nhiều thôi , anh ngáp dài một cái rồi lê bước đến phòng tắm để đánh răng rửa mặt.
Xong việc anh tắm rửa rồi thay cho mình một bộ đồ hằng ngày rồi bước vào bếp, anh mặc cho mình một chiếc quần dài rộng rãi chất vải bông mềm mịn và áo thun tất cả đều là của một nhãn hàng nổi tiếng nào đó.
Anh thầm cảm ơn bà của mình đã gợi ý trang phục nên mặc ở quê nếu không anh đã mang theo một đống âu phục và vét rồi.
có lẽ buổi sáng quá mệt mỏi này làm anh không muốn ra ngoài xuống đồi mua thức ăn , mà chỉ muốn ở lì trong nhà ăn mì gói.
Vốn khi còn ở thành phố muốn ăn gì đã có người lo dâng lên tận miệng nhưng giờ đã khác rồi , anh lười biếng mở tủ bếp ra để lấy mì nhưng là thay chỗ mì ngày hôm qua đã không cánh mà bay chỉ còn lại đúng một gói duy nhất.
Anh Hoảng hốt kiểm tra lại thì đúng thật còn đúng một gói, anh lo sợ mà mặt nhăn lại.
' là trộm chăng?'
Anh nhanh chóng đi kiếm tra hết ngóc ngách và tìm ra được vỏ mì và vụn mì nằm ở trong phòng khách và sofa, anh nhìn mà câm nín.
Chắc chắn tối qua đã có kẻ đột nhập, thật may tiền bạc anh đều bỏ trong phòng ngủ nên không bị mất cũng nhờ thói quen khóa cửa khi ngủ của anh .
Tạm thời chỉ vài gói mì tôm nhưng ai biết được tương lai là thứ gì chứ!?
Anh nhanh chóng thu sếp dọn dẹp lại phòng khách và sofa rồi chấn an bản thân, những lúc như này cần thật bình tĩnh.
Anh vào bếp nấu mì và ăn sáng xong xuôi thì mặc áo khoác vào ra ngoài khóa cửa cẩn thận rồi đi xuống đồi, anh nhanh chóng xuống đồi và tìm đến làng gần đó.
Bước vào làng nơi đây không tệ và nghèo nàn như anh nghĩ, anh nhanh chóng đi vào và hỏi người dân xung quanh để tìm kiếm thợ hàn và sửa chữa khóa cửa.
Mọi người dân quê đều rất nhiệt tình giúp đỡ anh , họ chất phát và chân thực chỉ bảo anh rất chi tiết.
Anh cảm ơn rồi đến nơi đã được chỉ, bước vào trong anh chưa kịp cất tiếng gọi đã có một chú chó lao ra cất tiếng sủa inh ỏi.
Anh vì bất ngờ và có chút sợ nên đã lùi lại đôi chút, anh bối rối không biết làm gì thì từ trong nhà bước ra một ông cụ hom hem lưng ngù trống gậy bước ra ngoài.
Chú chó có vẻ thấy chủ thì vui mừng quên mất anh mà chạy đến bên ông, đuôi nó vẫy vẫy mặt nhìn trông tươi lên hẳn không còn chút hung dữ.
" Cháu đến đây có việc gì"
Anh giật mình khi nghe ông hỏi nên cũng có chút lúng túng chả lời.
" Dạ cháu đến tìm người giúp sửa lại khóa cửa và thay khóa mới ạ "
" Ồ vậy thì mới vào"
BẠN ĐANG ĐỌC
( RAYNEXMASH ) Đồi Trà
Fanfiction" này cậu là ai thế?" " anh nhìn thấy em sao ?" " HẢ!" TRUYỆN ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN TRANG WATTPAD VÀ MANGATOON CỦA TỚ ( ĐẶNG THƯ ) , LƯU Ý KHÔNG ĂN CẮP HAY ĐĂNG Ở BẤT CỨ NƠI NÀO KHÁC! NẾU THẤY CÓ TÁC PHẨM NÀO ĐÓ ĐẠO VĂN HOẶC ĐÁNH CẮP TOÀN BỘ THÌ HÃY BÁ...