Chương 7: Say

136 14 4
                                    


Ồ, cái gì vậy, người đàn ông trước mặt thẳng thừng nói hắn không quen cậu. Có thể Dan Heng đã nhớ nhầm.

Không, không thể nào. Ngày hôm đó hắn ăn mặc rất đang nghi, cậu còn xem cả căn cước của hắn nữa mà. Hắn còn đưa cho cậu.... ĐÚNG RỒI, hắn đã đưa cậu danh thiếp của hắn. Dan Heng vội vàng lục lại ví, tìm lại tấm danh thiếp đó. Đây rồi! Tấm danh thiếp màu trắng xám, logo của công ty in chìm mạ vàng góc trên bên phải, chữ kí "Blade", chức danh nhà thiết kế. Cậu đưa thứ này cho "Blade" xem.

- Anh rõ ràng đã đưa cho tôi tấm danh thiếp này, chúng ta đã từng gặp nhau rồi, tôi đã trả lại anh cái ví đó.

Blade cầm lấy tấm danh thiếp, quan sát cẩn thận. Đây đúng là danh thiếp của hắn rồi, gặp rồi sao, để xem nào lúc hắn làm rơi ví....

- À, tôi nhớ rồi. Hôm đó tôi khá vội nên không để ý nhiều. Nhưng còn việc tôi theo dõi cậu thì tôi xin khẳng định là không có. Tôi hay ra ngoài để khảo sát thị trường, thỉnh thoảng sẽ ghé qua một vài cửa hàng của công ty. Tôi có thói quen là khi suy nghĩ sẽ nhìn chằm chằm vào 1 khoảng không nào đó. Có thể lúc đó chỉ là hiểu lầm thôi.

Dan Hen lúc này mới ngớ người, thì ra hắn không theo dõi ai cả, chỉ là đi khảo sát thị trường thôi. Tuy vậy ăn mặc như vậy thì cũng rất đáng nghi, còn gây cho người khác sự hiểu lầm nữa... Nhưng chuyện của người ta, cậu cũng không muốn quan tâm nữa.

- ... Thật ngại quá, làm mất thời gian của sếp rồi.

- Ừ, nhân tiện cậu là Dan Heng đúng không? Cô Kafka bảo nếu cậu đến nộp đơn xin nghỉ thì cứ để ở bàn, chiều nay về cô ấy sẽ xem sau.

Vậy là chị Kafka đã đoán trước được việc cậu xin nghỉ sao. Nhưng mà cũng coi thường nhau quá đó đó. Nếu vậy thì cậu phải ở đây thật lâu mới được.

- Cảm ơn sếp đã nhắc nhở nhưng tôi không đến để xin nghỉ. Tôi đến để cho Kafka thấy tiềm năng của tôi.

Gương mặt Dan Heng trở nên nghiêm túc khi trả lời, nghe vậy Blade quay lại ánh mắt lộ ra một chút ngạc nhiên, lông mày hơi nhướn lên nhưng cũng chỉ thoáng qua một chút rồi biến mất.

- Đúng là như vậy, cậu phải chứng minh cho bà chị đó thấy cậu giỏi cỡ nào. "Bà chị khó ở" đấy lúc nào cũng kiêu ngạo. Tôi muốn thấy sự bất ngờ của cô ta. Tôi cũng mong cậu sẽ trở thành người đầu tiên làm được điều không tưởng này. Chúc cậu thành công.

Blade khẽ cười tặng cho Dan Heng một lời khen. Thịch... khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười ấy tim ai đó lỡ mất một nhịp. Chị Kafka nói mặt sếp lúc nào cũng nhăn như một tấm vải bị vò nát nhưng cậu thấy có vẻ như không hẳn là vậy. Sếp Blade đẹp trai quá đi!!!

" hả, cái gì vậy?"

Dan Heng vừa mới khen một người đàn ông khác đẹp trai sao. Lắc mạnh đầu xua tan đi những suy nghĩ ngu ngốc đó ra khỏi đầu

" Không được, không được nghĩ như vậy. Người ta đáng tuổi chú của mày đấy Dan Heng. Tỉnh lại mau. Người ta như vậy chắc chắn là hoa đã có chủ rồi, mày không có cơ hội đâu.... KHÔNG ĐÚNG, CÓ CƠ HỘI CŨNG KHÔNG ĐƯỢC NGHĨ NHƯ VẬY."

EwedihalehuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ