Đối với phần lớn học sinh mà nói, ý nghĩa của Đại hội thể dục thể thao toàn trường không phải là cuộc đua thanh xuân phô bày sức trẻ, mà là thời gian thả lỏng và thở lấy sức hiếm hoi giữa núi đề thi. Trong hai ngày này không phải học gì cả, tương đương với một kỳ nghỉ hàng tháng, học sinh toàn trường vô vàn sung sướng và chuẩn bị hết sức hăng say. So ra thì thầy cô bình tĩnh hơn nhiều.
Hà Tiến bảo, không yêu cầu số lượng người đến khán đài, ai muốn đi xem thì đi, không muốn đi xem thì ở lại lớp tự học cũng được.
Các ông lớn của lớp A trước giờ luôn coi trọng việc học!
....
Thằng ngu mới ở lại lớp tự học.
Hà Tiến đến phòng làm việc lấy bảng tên đeo trước ngực, lúc quay về học trò trong lớp đã chạy sạch rồi, chẳng còn sót lại đứa nào.
"Mấy cái đứa oắt con này." Cô cười mắng, sóng vai cùng chủ nhiệm lớp khác đi về phía sân vận động. Tuy nói bản chất của đại hội thể dục thể thao là thời gian xả hơi, thứ nhất hữu nghị thứ nhì thi đấu, nhưng đến lúc vào sân thật rồi, lòng hiếu thắng của đám thanh niên tức thì vọt ra theo bầu không khí hăng hái sục sôi.
Các thầy cô vờ vịt khiêm tốn, ngoài miệng nói "Lớp tôi không được đâu", nhưng trong lòng thì mong mỏi học sinh của mình được hơn bất kì ai khác.
Hà Tiến đi theo hàng ngũ giáo viên bước vào sân, lúc ngang qua chỗ ngồi của lớp A, cô thấy sây sẩm mặt mày.
Trên đầu khán đài lớp họ có một tấm băng rôn to tổ bố, khẩu hiệu của lớp được viết bằng chữ trắng trên nền đỏ. Lớp người ta thì viết dũng cảm tiến lên, tuổi trẻ nhiệt huyết, giữ nhì đoạt nhất, quyết chí ắt làm nên, lớp họ thì viết như sau --
Lớp 11A, chẳng màng thắng thua! Cuộc đời ngắn lắm, đua xong là được!
Các giáo viên đứng trong hàng ngũ cười bò.
Hà Tiến che mặt xông tới, túm được một nam sinh ngồi gần nhất và hỏi: "Ai nghĩ ra cái khẩu hiệu này?"
"Cao Thiên Dương ạ." Nam sinh không chút do dự bán đứng anh em kết nghĩa.
Cao Thiên Dương đứng gần đấy đang phát đồng phục cho người dự thi, nghe thấy tên mình, bèn quay đầu sang nhe răng cười toét miệng: "Cô ơi! Nhìn này, bọn em làm cả đồng phục cơ!"
Áo phông có chất vải đẹp, sọc kẻ màu lam đậm ở hai bên trông rất gì và này nọ. Trước ngực áo là chữ A đầy ngang ngược, đằng sau còn ngang ngược hơn: Super A.
[1] Super A/Siêu A chỉ những người cực đàn ông, cực man, công khí đầy trời =)))
Hà Tiến cảm giác mình đã làm một chuyện cực kỳ thiểu năng.
Cô toan cất bước bỏ đi thật xa cho đỡ mất mặt, bỗng bị Dương Tinh khoan thai bước tới giữ lại. Hôm nay phong cách của Dương Tinh hoàn toàn khác lạ, cô mặc một cái áo phông trắng ôm gọn người, phối với chân váy tennis, tóc buộc đuôi ngựa cao vểnh, đội thêm mũ lưỡi trai màu trắng, ấy thế mà toát nên vẻ hoạt bát năng động. Mấy đứa lớp A nhìn cô mà suýt tí nữa không nhận ra, sau đó chậm rãi há hốc mồm và quai hàm không nhấc lên được nữa.

YOU ARE READING
[ Chuyển ver Seoksoo ] Mỗ Mỗ ( Ai Đó )
FanfictionSố chương : 112 + 1 PN + 1 Tiểu kịch trường Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả ❗️ Vui lòng không đem đi nơi khác ❗️