Chương 47 : Nhầm đường.

83 9 0
                                    

Ga tàu điện ngầm gần đó sửa cáp điện bị đứt, sẩm tối, trường trung học trực thuộc đột nhiên mất điện.

Thực ra trường có chuẩn bị máy phát điện riêng rồi, nhưng vừa hay hỏng hóc trì trệ không phát điện được. Các khối bèn mở một cuộc họp nho nhỏ và quyết định dừng tự học, cho nghỉ một hôm, lũ học trò được bữa mừng húm.

Đứa nào ngoại trú thì xách cặp vọt ra khỏi trường, còn nội trú vì thẻ học sinh khác mà không thể ra khỏi cổng, đành quay về kí túc chờ có điện.

Hôm qua mới thi tuần xong, lòng dạ cứ để lên mây nên chẳng tập trung học tập được. Sử Vũ luẩn quẩn trong phòng mãi, nhận 3 cuộc điện thoại, cuối cùng mặc kệ sĩ diện mà hỏi Lý Thạc Mân: "Anh Mân, em nghe nói anh bắt chước chữ kí của giáo viên rất giống."

Lý Thạc Mân đang ngồi trên giường nhắn tin wechat với người ta, nghe thế thì nhíu mày hỏi: "Ai bảo thế?"

Chuyện này đã đồn đãi từ lâu, người lớp A ít nhiều gì từng buột miệng rồi. Chủ yếu là vì Lý Thạc Mân viết chữ đẹp, Hành Thảo gì cũng quất hết. Có người nói hắn chỉ cần liếc chữ kí của giáo viên một cái thôi là có thể bắt chước 80,90%.

Sử Vũ không biết ngọn nguồn từ ai mà ra, chỉ biết mình cần cầu cạnh người ta thì phải linh hoạt lên. Thế là hắn đắn đo hai giây và đáp: "Nghe Hồng Tri Tú bảo thế."

Lý Thạc Mân thoáng mím môi, "À" lên.

Sử Vũ thở phào nhẹ nhõm, cho rằng mình đã thành công một nửa.

Lý Thạc Mân vẫn cúi đầu gõ chữ.

Thoạt nhìn tâm trạng hắn tươi tỉnh, chí ít mặt mày không cau có, không lạnh lùng. Sử Vũ tò mò không biết hắn nhắn tin với ai, nhưng chả dám nhìn lén.

Trong trường có nhiều nữ sinh theo đuổi Lý Thạc Mân lắm, bình thường cái đứa cùng phòng như hắn đây toàn bị hỏi wechat thôi. Có khi là một cô nàng nào đó trong số ấy, dốc hết lòng dạ cuối cùng đã hòa tan được một góc của quý ngài băng đá.

Sử Vũ rút tờ "Đơn xin ra ngoài", định bụng thừa dịp Lý Thạc Mân vui vẻ thì xin hắn bắt chước chữ kí của Từ miệng rộng. Ai ngờ hắn vừa xòe ra thì Lý Thạc Mân giơ màn hình điện thoại lên cho hắn nhìn.

Trên màn hình là giao diện khung trò chuyện wechat, trên đầu là nickname của đối phương - Sticker.

Sử Vũ thầm nhủ cái định mệnh, nhắn nhắn cả buổi hóa ra cậu đang nói chuyện với em trai à???

Hắn vừa phỉ nhổ xong, thì thấy đoạn hội thoại bên dưới --

[Lý Thạc Mân: Cậu nói với người khác tôi biết bắt chước chữ kí giáo viên à?]

[Sticker: Đâu có đâu]

[Sticker: Ông trời chứng giám]

[Sticker: Thằng súc vật nào tung tin vịt bêu xấu tôi đấy?]

Thế nào là xử phạt công khai, đây chứ đâu.

Tên súc vật tung tin vịt vịn thành giường quỵ gối, khẩn khoản cầu xin: "Anh Mân em sai rồi, xin anh Mân thương xót kí cho em một chữ, anh Mân em muốn ra ngoài chơi...."

[ Chuyển ver Seoksoo ] Mỗ Mỗ ( Ai Đó )Where stories live. Discover now