CHƯƠNG 45 - MỘT LOẠI THÍCH NHÀN NHẠT

95 6 0
                                    


Chiếc bút trong tay trượt mạnh một cái, nét vẽ trượt ra khỏi phạm vi quy định của bản vẽ, thậm chí vì lực cầm bút quá lớn mà đầu bút khiến bản vẽ bị rách một vệt dài.

Chaeyoung thở dài một tiếng, cầm chiếc bút trong tay để lên trên bàn, ngồi trên ghế xoay ngửa đầu ra sau lưng ghế, nhắm mắt lại, những hình ảnh không thể khống chế được cứ hiện ra trước mắt, có vui vẻ, có nước mắt. Nàng còn nhớ rõ lần đầu tiên hẹn hò, anh ta và nàng cùng sánh vai đi ven hồ nhỏ trong sân trường, anh ta cười nói với nàng về tương lai sau này, cười nói nhất định anh ta phải mở một công ty kiến trúc, xây nhiều nhà cao tầng, nói về lí tưởng và hoài bão của bọn họ, càng nói hai người càng đi gần nhau, cũng không biết là tay người nào chạm phải tay đối phương trước, mặt trời chiều ngả về phía tây, cuối cùng tay của anh ta nắm được nàng rồi mười ngón tay hai người đan xen nhau, cũng là dưới ánh nắng của chiều hôm đó, trong cái bóng phản chiếu của cái hồ, anh ta hôn lên môi nàng, khi đó cả hai đều ngây thơ thuần khiết, chỉ có môi kề môi mà mặt đã đỏ rực lên như quả táo chín, tim thì đập đến 180 nhịp.

Không muốn bị kí ức dẫn dắt Chaeyoung mở mắt ra, vò bản vẽ trên bàn thành một cục, dùng sức ném vào trong sọt rác. Mà trong sọt rác đã có 7, 8 viên giấy, đây chính là kết quả cả chiều phấn đấu của Chaeyoung.

Cửa thư phòng được mở ra, Lisa mặc âu phục chỉnh tề cầm cặp công văn đi vào. Thấy thế Chaeyoung vội vàng đứng lên - "Li, Li đã về rồi, muốn dùng thư phòng sao, em lập tức đi ra ngoài." - Nói xong nàng đứng dậy thu dọn bản vẽ chuẩn bị đi ra ngoài.

"Chaeyoung!" - Lisa gọi lại, lắc đầu - "Li không cần dùng thư phòng, đã làm việc xong ở phòng làm việc rồi, em dùng thì cứ dùng đi, chúng ta là vợ chồng mà, em là nữ chủ nhân của ngôi nhà này không thể lúc nào cũng khách khí như vậy."

Chaeyoung dừng lại, nhìn cô nói không ra lời, chẳng qua là nàng vẫn còn chưa quen.

Lisa cười với nàng, để cặp công văn xuống, nới lỏng cà vạt trên cổ - "Li đi tắm trước." - Nói rồi cô đi ra ngoài.

Chaeyoung lại ngồi xuống, một lần nữa trải bản vẽ ra bàn sách thật rộng rãi, cầm thước và bút vẽ chăm chú kẻ vẽ. Nhưng mà đầu óc luôn không kiềm chế được mà nhớ lại cảnh trong phòng làm việc của Yang Hyun Suk chiều nay, nàng không biết tột cùng là Nichkhun muốn làm gì, trước kia chưa bao giờ cảm thấy anh ta là người không buông tay được như vậy, hồi đó anh ta có thể xoay người không quay đầu lại, thoải mái mà buông tay tình cảm bốn năm, đến hôm nay cần gì phải dây dưa không ngừng như vậy. Anh ta là quá để ý vì nàng khinh thường anh ta sao, chẳng lẽ nàng không có ai ngoài anh ta nên ngu ngốc đến mức phải vui mừng vì anh ta quay đầu lại rồi làm lại từ đâu với anh ta sao? Chẳng lẽ anh ta không hiểu trên đời này tình cảm đã mất thì giống như thời gian đã trôi qua không bao giờ có thể quay ngược lại được nữa.

Thở dài một tiếng, Chaeyoung để cây bút trong tay xuống, tối nay sợ là không thể hoàn thành được bản vẽ này rồi, suy nghĩ không dứt không thể tĩnh tâm mà vẽ được, để bút vẽ xuống, cuộn bản vẽ lại, để tất cả vào trong tập tài liệu.

Đem đồ thu dọn xong đặt lại trong phòng ngủ, đúng lúc gặp Lisa đã tắm rữa xong chỉ cuốn một cái khăn tắm đi ra từ trong phòng tắm, bốn mắt nhìn nhau, Chaeyoung thoáng chốc đỏ mặt lên, mặc dù đã có những hành động thân mật nhưng khi thấy cô trần truồng nàng vẫn có chút xấu hổ, ánh mắt né tránh, để đồ đã thu dọn xuống, nàng cảm thấy hai người ở trong một phòng như vậy có chút lúng túng, ngẩng đầu, ánh mắt không dám dừng trên người cô.

TOGETHER FOREVERNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ