Chapter 1030. Nhưng con mong người sẽ hiểu. (5)

488 13 2
                                    

Chapter 1030. Nhưng con mong người sẽ hiểu. (5)
"Ngài muốn nói về vấn đề đó ư?"
Huyền Tông giả vờ quên đi nỗi bất an đang dâng lên trong lòng mà bình tĩnh hỏi.
"Đúng vậy, Minh Chủ."
"Làm sao.."
Pháp Chỉnh chậm rãi lắc đầu.
"Trước đó, chúng ta nên sắp xếp lại tình hình một chút đã."
"... Vâng, Phương Trượng."
"Như ngài đã biết, hiện giờ lũ Ma Giáo đang lộng hành ở Hàng Châu. Theo thông tin mà lão nạp thu

thập được từ Cái Bang, Ma Giáo không chỉ chi phối Hàng Châu mà còn tàn sát lương dân ở đó."
Huyền Tông cắn chặt môi.
Việc này ông ta đã lường trước được, nhưng nghe từ chính miệng Pháp Chỉnh lại khiến Huyền Tông cảm giác có gì đó hết sức kỳ lạ.
"Thông tin này đã được xác thực rồi chứ?"
"Đây là thông tin mà lão nạp mới thu được từ phía Cái Bang. Họ cũng không hoàn toàn nắm được tình hình ở Hàng Châu, nhưng chắc chắn ở đó đang xảy ra thảm sát vô cùng nghiêm trọng."
"... Chuyện này phải làm sao đây.."
Tâm trạng Huyền Tông hiện giờ vô cùng bất an, ông ta liên tục lẩm nhẩm Đạo hiệu.
Lời Thanh Minh nói quả nhiên rất đúng. Trong lúc họ còn đắn đo do dự, đã có nhiều người phải bỏ mạng.
"Thế còn sức mạnh của kẻ địch thì sao?"
"Chuyện đó lão nạp không chắc chắn. Như Minh Chủ đã biết, Cái Bang vốn thuộc Cửu Phía Nhất Bang, nên ba năm trước đại bộ phận đã rút lui khỏi Giang Nam rồi."
"Đúng là vậy thật."

Ăn mày bình thường vốn cũng nằm dưới trướng Cái Bang nên dễ dàng tiếp cận thông tin. Nhưng đương nhiên thực lực của họ sẽ có sự khác biệt với các đệ tử Cái Bang chân chính.
"Minh Chủ."
"Vâng, Phương Trượng. Xin ngài cứ nói."
"Minh Chủ đã biết, Ma Giáo xuất hiện là việc mà tất cả nhân sĩ võ lâm phải đứng ra giải quyết. Chẳng phải khi xưa các tiền nhân cũng hợp lực với nhau bất chấp hiềm khích để đối phó với chúng sao?"
Huyền Tông khẽ gật đầu.
"Đặc biệt Minh Chủ ngài là Chưởng Môn Nhân Hoa Sơn, vậy nên ngài chắc chắn hiểu rõ sự tồn tại của Ma Giáo đáng sợ thế nào."
"... Vâng, đương nhiên rồi."
Pháp Chỉnh nâng tách trà lên nhấp một ngụm.
"Lão nạp rất để mắt đến động tĩnh của lũ Ma Giáo. Bởi vì chúng là những kẻ cho dù có bị đẩy lùi cũng sẽ không hoàn toàn biến mất khỏi giang hồ này."
Huyền Tông không phủ nhận câu nói này.
Dù Hoa Sơn có quên đi sự tồn tại của Ma Giáo, chẳng phải Pháp Chỉnh kia cũng là người đã thỉnh

cầu họ lần theo tung tích của chúng đến tận Bắc Hải ư?
Cho đến hiện tại, niềm tin mà Huyền Tông dành cho Pháp Chỉnh khi đó đã phai nhạt đi, nhưng ông ta cũng không thể phủ nhận việc Pháp Chỉnh luôn cảnh giác với Ma Giáo là thật.
"Cuối cùng chúng cũng chịu xuất đầu lộ diện, lão nạp sẽ huy động mọi sức mạnh có thể để diệt trừ tận gốc cái tên Ma Giáo. Đây chính là nghĩa vụ tất yếu của những kẻ hành tẩu trên giang hồ."
Huyền Tông gật đầu.
Ông ta đã ôm một bụng lo lắng chạy đến tận đây. Bởi vì có đôi khi Huyền Tông và Pháp Chỉnh xảy ra bất đồng quan điểm với nhau, vậy nên ông ta không thể rũ bỏ nỗi bất an trong lòng.
Thế nhưng, ít ra cả hai người đều có cùng ý chí trong những việc liên quan đến Ma Giáo.
Huyền Tông thoáng thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy thì lão nạp phải đa tạ Minh Chủ rồi."
Pháp Chỉnh cúi đầu hướng về phía Huyền Tông. Đây là lễ tiết tư gia (私家). Với tư cách là một con
người chứ không phải là Phương Trượng Thiếu Lâm.

Hoa Sơn Tái Khởi(921-1120)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ