1

26 2 0
                                    

Editer: Thanh Tú
Truyện đăng tải duy nhất tại wattpad@tranthicam98
                                          ***
1.1
Gia đình tôi là một gia đình tiêu chuẩn, bố mẹ đều làm trong nhà nước, vô cùng nghiêm túc trong tất cả công việc và nhất là trong vấn đề quản lý con cái. Từ nhỏ hai anh em chúng tôi đã được rèn luyện rất nhiều về tính tự chủ trong mọi việc từ học tập, dọn dẹp lớn bé trong nhà, nhiều lúc chính tôi cũng cảm thấy không phải là hai người họ nuôi con mà là nuôi hai con rô bốt trong nhà vậy. Nhưng tôi không khiển trách hai người quá áp đặt khuôn khổ lên anh em tôi vì họ đều là vì muốn tốt cho hai người bọn tôi mà.

Từ hồi học lớp mẫu giáo, hai anh em tôi đã khá nổi tiếng trong trường: không hẳn là vì lý do cả hai có vẻ ngoài xinh xắn mà còn có lý do là hai đứa ngoan quá bất thường. Ý là nguyên một lớp nháo nháo khóc khóc hai anh em tôi lại như hai búp bê sứ ngồi im nhìn mọi người ấy. Bố mẹ tôi nhòm qua khe cửa sổ, bốn cặp đít chai loé loé ánh sáng, mỉm cười tự hào...

Hiện tượng này cứ thế tằng tằng tới đầu năm lớp 4, trong tất cả các môn học anh em tôi đều vinh hạnh đứng thứ nhất trong tất cả các môn, nghe có vẻ hơi bốc phét vì dù sao cũng là chỉ hai lũ nhi đồng thò lò mũi mà giấy khen gộp lại của hai anh em phải để trong hộc tủ riêng cơ mà.

Vì đều là những đứa bé ngây ngô, lần đầu tiên tiếp xúc với những cảm xúc khác lạ, những hành động thơ ngây non nớt. Anh trai tôi lại có những mập mờ không rõ.

1.2

Ngày hôm ấy tại lớp 4A, giờ nghỉ giữa tiết được 15p. Anh trai và tôi chỉ cách nhau một dãy bàn, như thường lệ tôi sẽ luôn rủ anh trai cầm bình nước đi rót nước tại phòng công vụ, nhưng không hiểu sao lại bị chậm một bước. Nhỏ lớp phó học tập với mái tóc bện sam quăn quăn đã tiến tới góc bàn anh tôi, nụ cười với núm đồng tiền sâu hoắm hướng anh tôi mà nói:

     "Nhật Tường, cậu rảnh không đi lấy nước với tớ nhá!"

Khuôn mặt bứng da sữa, mái tóc được cắt gọn gàng lộ vầng trán thanh tú, trên má còn rịn một lớp mồ hôi nhẹ chạy xuôi xuống cổ khiến đuôi tóc cọ cọ vào gáy. Phải, tôi công nhận là anh tôi rất đẹp, còn đẹp hơn cả đám con gái cộng lại nữa. Vì là một người em hoàn hảo nên tôi mặc kệ xem anh trai tôi sẽ xử lý tình huống này như nào.

Nghe thấy cô bé gọi mình, anh tôi chỉ nhẹ nhướng mày một cái như kiểu đắn đo suy nghĩ gì đó, cũng không rõ gật đầu hay lắc đầu chỉ nhìn xuống cuốn tập trên bàn. Thời gian cứ như ngưng đọng lại, chỉ còn vài phút nữa là hết giờ ra chơi thôi mà câu trả lời của anh trai tôi vẫn chưa có. Nhỏ lớp phó cứ đứng đó, mặt thoáng cái đỏ lựng lên, chả biết để tay chân đâu cho phải, thì bỗng nhiên....

"Bộp" một cái, cánh tay trắng trắng có vài vết mực dính trên tay bỗng xuất hiện trên bàn giữa hai người họ. Bàn tay ấy vẫn còn cầm một chiếc bình nước bằng nhựa màu xanh lam, nước trong bình được đổ đầy ắp vì chấn động mà khẽ lắc lư một cái.

     "Nước của cậu đây, lớp trưởng!!"

Đây là bạn cùng bàn của anh trai tôi. Hắn là một tên đáng ghét, suốt ngày chọc ghẹo hai anh em tôi, nhìn mặt đã khó ưa, học thì dốt mà hay thể hiện.

[ĐM] Sao Anh Trai Tôi Vẫn Chưa Tán Được Crush - Thanh TúNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ