Quyển 1 - Chương 10. Thay đổi vẻ ngoài kinh điển.

1K 97 28
                                    

Chương 10. Thay đổi vẻ ngoài kinh điển.

Sau khi Úc Ngạn đọc xong các hồ sơ liên quan ở Cục Diều Hâu, lúc trở về nhà mình cũng đã chín giờ tối.

Một mình đi điều tra phải cần lên kế hoạch cẩn thận, nhưng cũng không thể kéo dài quá lâu, vì cảnh sát Diệp đã yêu cầu y phải xuất phát trước nửa đêm.

Đứng trước cửa nhà, Úc Ngạn vừa móc chìa khóa mở cửa, trong đầu vừa còn suy tính phương án hành động. Chỉ có ba tiếng để chuẩn bị, cảm giác này vô cùng quen thuộc, hồi đi học, y cũng hay để nước tới chân mới nhảy, như vậy lại hiệu quả hơn.

Y bước vào hiên nhà, thuận tay đóng cửa, nhưng cánh cửa bị kẹt lại, y quay lại nhìn khe cửa, phát hiện có một bàn tay đang cầm một túi giấy, bên ngoài túi giấy in logo Subway.

"À, cảm ơn." Úc Ngạn nhìn ra ngoài cửa, người giao hàng đã biến mất.

Mở túi giấy ra, trong đó có thẻ nhân viên Subway và máy phân tích lưu trữ hạch.

Chỉ gửi mấy thứ này tới thì có ích gì, thứ mà Úc Ngạn muốn là súng và những vũ khí có lực sát thương cao cơ.

Nhưng Chiêu Nhiên đã nói với y, nhân viên của Subway không được phép mang theo súng ống, vì khi thảm họa dị thể bùng nổ, ai nấy đều hoảng loạn, người dân yêu cầu được mang súng để tự vệ, nhưng rõ ràng nếu thông qua dự luật này sẽ chỉ khiến tình hình càng thêm hỗn loạn.

Vào thời điểm đó, ba công ty săn giết dị thể, đứng đầu là Subway ra đời, Chính phủ công nhận sự tồn tại của ba công ty này, nhưng yêu cầu họ không được sử dụng súng khi chấp hành nhiệm vụ công khai, nhằm gửi thông điệp rằng người dân có thể bảo vệ bản thân mà không cần mang súng.

Điện thoại rung, là Chiêu Nhiên gọi điện tới.

"Chuẩn bị trang bị thế nào rồi?"

"Trang bị?" Úc Ngạn dựa vào cánh cửa, quan sát xung quanh xem có thứ gì có thể dùng làm vũ khí không, "Làm gì có trang bị nào, dao phay chắc."

"Ha ha, trong nội bộ công ty có thị trường giao dịch nội bộ nhưng không mở cửa cho thực tập sinh." Chiêu Nhiên khai sáng cho y, "Nhưng sau 0 giờ thứ 5 hàng tuần sẽ có thương nhân nửa đêm đến nhà chào hàng, chỉ chào hàng với người có cơ thể không đầy đủ, hàng thật giá thật, rất nhiều hàng hóa chỉ có một sản phẩm, cậu xem có cần gì không nhé."

"Thương nhân nửa đêm? Đó là gì vậy?"

"Xem như... nhân viên bán hàng lang thang, mỗi lần đến sẽ mang ba món đồ ngẫu nhiên để chào hàng. Nhưng cậu phải nhớ, nếu cậu không muốn mua gì hoặc không có tiền, thì khi chuông cửa reo vào nửa đêm, đừng mở cửa."

"Vì sao?"

"Nếu cậu mở cửa, thì dù hàng không hợp ý, cậu vẫn phải mua một món."

"Không mua thì sao?"

"Thân phận của cậu sẽ chuyển từ người mua thành người bán. Ông ta sẽ để lại một ít tiền vàng mã, sau đó mua đi một thứ trên người cậu."

"..."

Quái thật. Nghe có vẻ không đáng tin giống như nhiệm vụ đầu tiên người phỏng vấn để thực tập sinh vào hang cọp một mình vậy.

[ĐM | Full - P1] - ERROR: Điệp Biến | Lân Tiềm (01-154)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ