11 - 15

542 79 2
                                    

11

Vài ngày sau, Jihoon xách theo một rổ trứng đến tìm Hyukkyu.

“Sáng nay anh vừa mới nhặt xong, còn rất tươi, xem như thay lời cảm ơn vì chiếc quần em đã tặng anh nha.”

Hyukkyu nhận lấy rổ trứng rồi mang vào trong nhà. Trước khi Jihoon đến, cậu đang nằm trên giường nhỏ đọc sách, chính là chiếc giường mà lần trước Jihoon đã nằm phơi mông.

Cho đến nay cũng không người nào nhắc đến việc vì sao hôm đó Jihoon lại té vào trong sân nhà cậu.

Trên tủ ngăn kéo trong góc có bày một số đồ vật, Jihoon nhìn qua thì thấy đều là đồ do John tặng, trong lòng cảm thấy không vui.

“Những cái kia là gì vậy?”

Hyukkyu đang thu dọn đồ đạc trên giường, muốn nhường chỗ cho anh ngồi, nghe vậy thì quay đầu lại nhìn, sau đó nói: “Không có gì, là đồ do bạn tặng.”

“Bạn?”

Hyukkyu dừng động tác, quay lại nhìn anh: “Thật ra là bạn của bạn mới đúng. Là người yêu của John nhờ anh ấy mang đến tặng cho em.”

“Ồ.” Jihoon gãi nhẹ gáy.

“Vậy em có thích nó không?”

“Thích gì, đồ chơi ấy hả? Em rất ít khi đụng đến chúng.”

Hyukkyu nhìn anh, khẽ mỉm cười, sau đó bước lên giường, trên bàn có bày mấy cuốn sách.

“Anh đang nghĩ gì vậy? Lại đây ngồi đi.”

Đúng là hiểu lầm, Jihoon thầm mắng bản thân, nhưng vẫn không nhịn được khẽ nhíu mày.

Anh liếc nhìn mấy cuốn sách trên bàn, nhìn thấy một quyển có tựa đề “Thả diều”.

Mặc dù Jihoon không biết tác giả của quyển sách là ai, cũng chưa từng đọc qua nó. Nhưng anh biết làm diều tre.

“Em có muốn thả diều không?”

Hyukkyu liếc nhìn cuốn sách của mình, có lẽ cậu biết Jihoon đang nghĩ gì.

Những món đồ chơi mà John mang đến đều rất hiện đại nhưng không hề mới lạ. Lúc anh ấy mang đến, Hyukkyu cũng cảm thấy có chút hứng thú, nhưng chỉ một chút thôi, sau đó cậu trưng bày hết lên bàn, chúng cứ nằm ở đó và bị phủ bụi vì chủ nhân đã lãng quên mình.

Nhưng cậu lại chưa bao giờ thả diều, và Hyukkyu cũng rất muốn được chơi trò chơi đó một lần.

“Có phải mua ở trên thị trấn không?"

“Không cần, trưa mai anh sẽ đón em ở cổng làng, em cứ chờ ở đó nha!"

Đôi mắt của Jihoon tỏa sáng lấp lánh, mãi sau này Hyukkyu mới nhận ra khi Jihoon được làm những thứ mà anh tự tin nhất thì sẽ trông vô cùng rạng ngời.

Chiếc giường rất thoải mái, Jihoon và Hyukkyu đọc sách được một lúc thì ngả lưng xuống cạnh nhau ngủ một giấc, khung cảnh trông rất bình yên. Sau khi tỉnh dậy, Jihoon vẫy tay chào tạm biệt Hyukkyu rồi trở về nhà.

12

Jihoon đến căn nhà đất ở sân sau lục lọi mấy chiếc hộp trong phòng, tìm được dây câu và que tre, trước khi rời đi còn lấy thêm mấy hộp sơn màu. Sau đó anh nhốt mình trong phòng cả buổi, đến cả cơm tối cũng không thèm ra ăn.

ChoDeft || Câu chuyện về chàng ngốc tìm được vợNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ