Chào các bạn, hôm nay mình muốn chia sẻ một chút về cách mình đã được tiếp xúc với tiếng Anh từ nhỏ đến lớn. Một phần là để tạo một ý tưởng nào đó cho các bạn mới bắt đầu, một phần là để rút kinh nghiệm cho bản thân để có thể truyền lại cho các thế hệ sau trong gia đình mình nếu có.
Chúng ta bắt đầu nhé!
Mình xin tự giới thiệu trước, mình sinh năm 2001. Mình học cấp 1, 2, 3 ở các trường thông thường ở Việt Nam. Sau đó mình đậu đại học Khoa học xã hội và Nhân văn, khoa Ngữ Văn Anh với 9 điểm môn Anh văn. Mình tốt nghiệp sau 3 năm rưỡi, thi chứng chỉ Ielts đạt 7.0 và sang Mỹ. Hiện giờ mình đang học năm nhất ngành Computer Science.
- cách ba mẹ đầu tư từ nhỏ
Mình may mắn được cho đi học tiếng Anh ở nhà thiếu nhi khi mình tầm 7 tuổi nên cũng có một chút khái niệm về một ngôn ngữ khác trong đầu. Nhưng sau đó khi vào cấp 1 thì mình không còn đi học các lớp ấy nữa, ngoài đi học ở trường thì mình chỉ chơi ở nhà mà thôi. Mình bắt đầu xem những bài hát tiếng Anh trên tv, lên cấp 2 thì vì thích quá nên mình chép những bài hát ấy ra và hát theo; nhờ vậy mà mình phát âm tiếng Anh khá dễ dàng và không bị ảnh hưởng nhiều của giọng Việt Nam.
Mình nghĩ việc được tiếp xúc với việc nghe nói tiếng Anh là rất quan trọng khi ở độ tuổi dưới cấp 3. Không cần phải học ngữ pháp cao siêu, trong giai đoạn này chỉ cần nghe một chút, nói một chút để làm quen với tiếng Anh là đủ.
Vì ba mẹ mình không phải là người nói tiếng Anh nên mình có một khoảng thời gian ngắt quãng không phát triển tiếng Anh. Nếu được thì mình muốn bản thân đã được xem nhiều bài hát cho trẻ em và các chương trình giáo dục, phim hoạt hình bằng tiếng Anh nhiều hơn khi còn nhỏ. Mình nghĩ đó là điều mình sẽ làm cho con mình trong tương lai.
- cách học truyền thống
Mình bắt đầu học ngữ pháp tiếng Anh khi mình lên cấp 2 và học cũng khá ổn. Nói thật thì trong các loại thông minh, mình nghĩ mình may mắn có được trí thông minh về ngôn ngữ nên mình đã không quá chật vật với môn Anh văn; nhưng dù vậy, mình không đồng tình với nội dung chương trình và cách giảng dạy môn này ở trường. Chương trình tiếng Anh ở Việt Nam quá đặt nặng ngữ pháp, cho học sinh những cấu trúc nâng cao, phức tạp như câu điều kiện loại 3, đảo ngữ các loại, động từ bất quy tắc, v.v. Những dạng câu ấy người bản xứ có dùng nhưng nói được 20 câu thì chắc dùng được 1 lần, không có tình ứng dụng cao. Thêm vào đó, việc chưa có phản xạ với tiếng Anh, cũng không thể giao tiếp cơ bản ở mức độ sơ cấp nhất nhưng lại cố nhồi thêm nhưng cấu trúc nâng cao để dùng cứ như cầm đèn chạy trước ô tô, học biết bao lâu đến khi cần nói chuyện vài câu tiếng Anh thì lại không bật ra nổi.
Hiện tại mình cũng gặp vấn đề này và đang học cách người bản xứ nói trong từng tình huống mình gặp hằng ngày. Mình sẽ phải học lại từ cách gọi thức ăn trong nhà hàng, cách nói chuyện khi tính tiền ở siêu thị, cách cảm ơn và thói quen chúc một ngày tốt lành sau lời chào tạm biệt.
Thế nhưng thay đổi một hệ thống giáo dục là điểu có thể nói là bất khả thi với một học sinh cấp 2 như mình nên mình tin rằng nếu được bắt đầu lại, mình sẽ thay đổi một số thói quen của bản thân.
Tập xem phim Mỹ nhiều hơn, tự nói chuyện bằng tiếng Anh, và đòi ba mẹ cho đi học tiếng Anh giao tiếp.- các lớp học thêm
Nhu cầu học Anh văn ở Việt Nam đang ngày càng tăng nên các lớp học cũng ngày càng nhiều hơn. Đặc biệt là luyện thi Ielts, Toeic các loại thì vô vàn nhỉ? Theo kinh nghiệm của mình, những lớp học chất lượng thì không yêu cầu phải đóng một cục tiền một lần. Mình đã từng thấy bạn mình, người quen đã kể rằng đóng tiền 3 tháng cho lớp này, thầy nọ và rồi việc học cũng không thấy khả quan vì người ta đã lấy được đủ tiền nên không cần phải bỏ công bỏ sức nhiều nữa. Và thật ra không phải lớp học lấy tiền càng cao thì càng dạy giỏi đâu các bạn ạ. Có những thầy cô dạy ở chỗ cho thuê, dạy ở nhà không có máy lạnh, điều kiện vật chất không được cao sang mấy nhưng kiến thức của họ thì không cần so với những giáo viên kia.
Nên hãy cân nhắc thật kĩ khi chọn nơi học nhé vì nếu tiền đã trao đi thì quyền chủ động không còn ở mình nữa và mỗi khi gặp một lớp học kém chất lượng, học không được thì bạn sẽ càng nghi ngờ về khả năng học tiếng Anh của bản thân đấy.
Về việc chọn chỗ học thì mình may mắn không bị nhầm chỗ vì gia đình mình điều kiện có hạn nên phải cân nhắc kĩ. Và những nơi mình học đều cho mình một kết quả rất xứng đáng.
Nói đi cũng phải nói lại, việc học được hay không cũng phải do bản thân của mình nữa. Hãy chăm chỉ làm bài tập và biết cách đặt câu hỏi rồi sửa lỗi sai, thế thì sẽ mau tiến bộ thôi.- các trung tâm
Về các trung tâm thì cũng tương tự như trên, nếu học ở các trung tâm uy tín thì khả năng bị failed sẽ thấp hơn nhưng đồng thời số tiền phải bỏ ra khá nhiều và theo mình thấy thì tiến độ học khá chậm. Nếu như gia đình có thể chi trả được thì theo mình, học trung tâm một thời gian cũng sẽ là một trải nghiệm học tiếng Anh tốt.- cách tự học
Mình tự học tiếng Anh hoàn toàn nhờ vào việc xem Youtube.Mình xem các videos về phương pháp học của chị Khánh Vy, các Youtubers nước ngoài như mmmenglish, English with Lucy để biết cách người khác học rồi mang đi áp dụng.
Các videos về giao tiếp hằng ngày (daily conversation, common idioms, expressions, hay phrases), videos các từ vựng thông dụng, videos dạy tiếng Anh của Dan Hauer và Kenny N (2 người đã đi với mình từ những bước đầu tiên) —> highly recommended.
Ngoài ra mình học từ vựng bằng flashcards, viết nhật kí bằng tiếng Anh, nói nhại theo người bản xứ (người ta gọi là phương pháp Shadowing), xem videos phỏng vấn các người nổi tiếng mình thích như Blackpink, Amber Liu hay Taylor Swift.
Đó là mọi thứ liên quan đến tiếng Anh đã xuất hiện trong cuộc đời mình cho đến nay. Mình mong rằng ít nhiều sẽ giúp cho các bạn trên con đường học tiếng của mình. Chúc các bạn thành công!