"Ưm. Mới sáng mà đã mưa rồi"-Jisung
Đúng vậy, sáng thứ tư hôm nay mưa to. Jisung ngồi trên giường quấn chăn nhìn ra ngoài cửa sổ. Sau đó cũng leo xuống giường đi vệ sinh cá nhân.
Xong, Jisung lon ton chạy xuống bếp tìm dì Syunjoon. Quả thật là có dì ở đây, dì đang làm đồ ăn sáng cho em.
"Để con giúp dì"
Dì Syunjoon cười nhẹ gật đầu. Rồi hai dì cháu cùng nhau làm đồ ăn, làm xong thì cùng dọn ra bàn dùng bữa. Ăn xong Jisung chào dì rồi đi học, vớ đại cây dù rồi đi luôn.
Em đang thong dong đi thì gặp Minho, em và anh chào nhau rồi cùng nhau đi tới trường, cả hai cứ cùng nhau líu lo đủ thứ chuyện trên đời, thật ra là chỉ có Jisung là nói, còn anh thì chăm chú lắng nghe và nhìn em bằng đôi mắt ôn nhu. Cả đôi trẻ cứ thế cùng nhau tới trường trong cơn mưa.
Sau khi tới trường anh và em tạm biệt nhau rồi ai về lớp người nấy.
Hôm nay mưa cả ngày, trời cứ giữ một sắc tối như thế mãi. Jisung ngồi học mà nhìn ra trời mưa ngoài kia.
"Mưa càng lúc càng to, cứ mưa lắm thế chắc lát không về được mất"
Em nói nhỏ một câu rồi là tập trung nghe giảng.
Cuối cùng cũng ra về, Jisung cùng đám bạn đi thong dong xuống sân trường thì bắt gặp anh Minho cũng đang đi về phía họ, cả đám chào Minho một cái rồi cùng nhau sải bước đi về.
Về đến nhà Jisung cất cặp sách, rồi chạy sang phòng bếp tìm dì Syunjoon, nhưng hôm nay kì lạ là không thấy dì ở bếp, bình thường dì sẽ nấu ăn vào giờ này, giờ lại không thấy đâu.
"Dì Syunjoon ơi"
"Dì ơi"
"Dì? "
"Chắc là dì đi đâu ra ngoài rồi"
Jisung nghĩ thế, rồi lấy điện thoại ra định gọi hỏi dì xem dì có đi lâu không để em còn tự chuẩn bị thức ăn, chứ em đói rã ruột rồi.
Nhưng chưa kịp gọi thì đầu bên kia đã tự gọi tới.
"Alo? Dì đi đâu vậy? "
"Cậu có phải là người thân của Han Syunjoon không? "
Khi em hỏi thì thứ em nhận lại là giọng một người đàn ông.
"Dạ phải, sao ạ? "
"Tôi là cảnh sát, phiền cậu đến bệnh viện xxx để xác nhận người chết ở đây có phải là dì cậu không"
Nghe đến hai chứ người chết, em như chết lặng, mặc dù em chưa thể xác định người kia có phải dì em thật không, hay chỉ là trùng tên.
"Vâng cháu sẽ đến đó ngay ạ"
"Vậy cậu tới nhanh nhé, chúng tôi ở phòng B143"
"Vâng"
Jisung cúp máy vội, ra ga xe lấy chiếc xe máy của em rồi chạy thật nhanh đến bệnh viện, em vừa chạy vừa mong rằng người chết đó không phải dì Syunjoon của em, chỉ mong đó là trùng tên.
Trời vẫn mưa tầm tả, đến lúc Jisung chạy đến bệnh viện người em đã ướt mất.
Jisung chạy xe vào bãi đậu bệnh viện, rồi nhanh chân đi vào bệnh viện tìm người. Chạy vào cửa chính bệnh viện Jisung dáo dác nhìn xung quanh, em đi lại quầy lấy số của bệnh viện hỏi nhân viên.