Vesper như loại độc dược ngấm sâu vào cơ thể tôi, khiến tôi u mê đến quên hết lý trí.
Playlist nhạc (có thể tìm thấy ở cả bio): https://playlist.sptfy.com/QFSB
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Nơi Vesper không thích nhất chính là ở nhà.
Tiếng trẻ con chạy tán loạn tranh giành đồ ăn, tiếng người lớn tán ngẫu với âm lượng còn to hơn tiếng nhạc jazz đang được phát trên chiếc tivi đời mới nhất của gia đình họ- duy chỉ còn mùi hương gỗ phách thoang thoảng nơi đầu mũi mới khiến cô suy nghĩ nhẹ nhàng hơn. Hương gỗ phách đã ra tay cứu một bàn thua trông thấy, biến không gian phiên chợ ồn ào trước mặt cô trở về đúng với bản chất sang trọng của một gia đình quyền thế.
Vesper Jeong, con gái thứ của Minhyuk và Victoria Jeong, hoàn toàn là con cừu đen của gia đình. Tuy mang trong mình cốt cách nên có của một vị tiểu thư, cô chọn làm điều ngược lại và giờ đây ở tuổi 25, Vesper vẫn độc thân, không có nghề nghiệp ổn định, hoàn toàn không hiểu mình nên làm gì để giống với những người anh chị em khác. Cả chị gái và em trai của Vesper đều đã lập gia đình và thay phiên quản lý sản nghiệp của bố mẹ cô, tiếp tục duy trì dòng máu giàu có này với sự ra đời của những đứa cháu dễ thương cho bố mẹ cô. Và cô, Vesper Jeong vẫn chỉ là Vesper không-nên-người Jeong mà thôi.
Tuyết đầu mùa đã rơi từ hai hôm trước. Seoul dày đặc tuyết trắng- cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông chỉ làm cô càng thêm tê tái. Lại một năm nữa bản thảo của Vesper không có tiến triển; cô chưa thể viết thêm một dòng chữ nào trong bốn tháng qua. Khi bắt tay xây dựng quyển tiểu thuyết này, cô nhớ mình đã rất phấn khởi nhưng giờ trong cô chỉ còn lại sự tuyệt vọng không thể nói thành lời. Đối với một nhà văn, không thể duy trì dòng chảy sáng tạo là một nghiệp chướng. Không nhà văn nào có thể sống nổi một năm trong một ngôi nhà đầy đủ điện nước và thức ăn chỉ với công việc viết văn qua ngày. Việc sống sót với nghề viết đã khó khăn, nói gì đến việc giàu có.
Vesper đành phải bấm bụng làm thêm nghề khác liên quan đến ngôn ngữ- dịch thuật, đọc sách và viết review, thậm chí là hành nghề ghost writer (thứ công việc cô ghét nhất) chỉ để kiếm tiền. Không ai tin một người thuộc dòng họ Jeong lại thiếu tiền tiêu nhưng Vesper chính là người ấy. Nói thế nào cũng thế mà thôi.
Cô đảo mắt như một thói quen bởi mỗi cuối năm nhà họ Jeong lại họp mặt một lần, không thể tránh khỏi sự chung đụng của những người không hợp cạ.
"Con lại chơi với dì đi, để mẹ làm việc một chút"- Người em út của cô lên tiếng, cố gắng đẩy đứa con nhỏ về phía cô. Vesper rút sâu vào chiếc ghế bành ấm áp nhìn đứa nhỏ gào to, "Dì đáng sợ lắm, con không chịu đâu!"
Làm như cô muốn giữ nó vậy. Già, trẻ, lớn, bé của gia đình này đều đối xử như thể cô là một thực thể đáng sợ "vô tình" len lỏi vào cây gia phả của gia đình họ. Tên cô là Vesper nghĩa là buổi chiều tà, không phải Viper loài rắn độc địa. Sao không một ai chịu hiểu vậy?