2.

45 3 0
                                    

Những ngày đầu của năm cấp ba......

Khi ấy, cấp ba như chân trời vừa mới lại lạ lại vừa quen thuộc những con người ở tuổi ấy ai ai cũng mang trong mình một chút ngây ngô của đứa trẻ còn sót lại vừa có pha thêm chút đường nét trưởng thành của cái tuổi đang dậy thì mang lại.

Ngây ngô, hồn nhiên cũng dường như biết một chút về sự đời.

Lớp 10A2 tụm năm tụm bảy lại một chỗ, một đám người cứ nhấp nhô mấy cái đầu liên tục chẳng lộ khuôn mặt ra ngoài. Bọn họ đang nghe người đang ngồi giữa họ luyên thuyên một câu chuyện nhảm nhí nào đấy nhưng lại cuốn người khác phải nghe theo một cách kì lạ. Khẳng định không phải do câu chuyện thú vị mà là do cách kể chuyện thú vị thì đúng hơn.

Người nọ luyên thuyên: "Rồi sau đó con bà hàng xóm nhà ta chọi thẳng chiếc dép vô mặt của thằng tra nam sau đó thằng kia ôm đầu la toáng lên 'A a có kẻ đánh người giữa ban ngày ban mặt'" người nọ còn không quên dùng tay ôm lấy gương mặt mình miệng thì méo mó như đích thị bản thân là người bị ăn chiếc dép kia vậy.

Tất cả mọi người xung quanh cười toáng cả lên còn dục người nọ mau kể tiếp câu chuyện trước khi tiếng chuông vào lớp reo lên.

Người bạn cùng bàn của người nọ khẽ nheo mắt, khuôn mày nheo lại dường như đang rất khó chịu với đám người ồn ào phá đi giấc ngủ của cậu. Khi nhìn quanh và biết được nguyên nhân gián tiếp phát ra tiếng ồn liền lấy quyển sách ngay cạnh đó đánh lên đầu người nọ làm người nọ vừa định mở miệng kể tiếp câu chuyện phải ôm đầu quay về phía người bên cạnh mình mà mắng:"Nanon Korapat, mày bị điên hay gì mà đánh vào đầu tao."

Cùng lúc đó tiếng chuông vào lớp vang lên mọi người cũng dần giải tán về chỗ, Nanon lúc này vì bị phá giấc ngủ mà giọng điệu có phần bực tức của chả thèm kiềm lại giọng mình cứ thế mà mắng: "Đm, Neo Trai, mày có biết vì mày lôi kéo đám kia lại bàn nên mới khiến tao dậy từ giấc mộng không hả?"

Cả lớp đều hướng mắt về phía có tiếng la nhìn người phát ra tiếng động như có máu lửa phun trào trên đầu còn người bị la thì cứ ngây người chẳng dám hó hé lời nào.

Người ngồi bàn dưới còn họ cười khà khà trong lời nói có chút trào phúng không nhịn được: "Neo, mày biết giấc ngủ đối với cậu Korapat đây có bao nhiêu quý giá mà. Phá nó khác gì mày chọc vào ổ kiến lửa."

Neo bây giờ mớii có chút lý trí trở lại ú ớ định trả lời thì liền bị ngây thêm một cú đập vào đầu.

Người đập Neo tháo cặp kính xuống nhướng mày thờ ơ nhìn Neo nói: "Còn làm tao mất tập trung học nữa."

Người lúc nãy cười còn cười lớn hơn thiếu điều muốn ôm bụng lăn ra đất mấy vòng luôn chứ.

Neo tức xì khói tự hỏi cuộc đời mình gặp tam tai gì mà gặp một đứa mê ngủ, một đứa nghiện học rồi còn thêm một đứa thích cười lên nỗi đau của người khác làm bạn thân thế này: "Chimon, Louis, Nanon tụi mình có thật sự là bạn thân không vậy?"

Cả ba người bọn họ cứ tranh qua cãi lại, Nanon cũng lười tham gia vào cứ thế tiếp tục đi vào giấc mộng của mình, cậu phải ngủ bù một chút vì đêm qua thật sự thức rất trễ.

(OhmNanon) TUỔI 17 VẤN VƯƠNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ