Chapter 9: Noli timere

31 9 0
                                    

"Don't be afraid" (Latin)

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

"Don't be afraid" (Latin)

----

Đã nhiều ngày trôi qua kể từ khi cả hai nhận được tin tức đó. Jeno đã thử gọi cho Vesper nhiều lần nhưng không có cuộc gọi nào được trả lời.

"Anh ngồi yên chút đi,"- Dahye thở dài mệt mỏi, "Em biết ngày này sẽ đến nhưng em không ngờ họ lại công bố điều đó trước khi chúng ta có thể thực sự nói chuyện với Vesper. Anh đã thử gọi cho Isa chưa?"

Jeno giật mình ngồi xuống. Lời buộc tội của Dahye lơ lửng trong không khí. Cậu thật sự không ngờ tới việc này, "Không, anh không có số điện thoại của Isa,"- Jeno lầm bầm, lời bào chữa nghe thật thảm hại ngay cả với chính đôi tai cậu.

Ánh mắt của Dahye vẫn dán chặt vào một điểm xa xăm, sự im lặng của cô đè nặng lên căn phòng ngập tràn xa hoa. Cuối cùng, cô quay sang nhìn vị chồng sắp cưới bất đắc dĩ của mình, thốt lên những câu từ đầy giận dữ xen lẫn với chua chát. "Đồ vô tâm,"- Dahye nói, "Sau ngần ấy năm có tình cảm nhưng không bao giờ dám thổ lộ, và giờ cũng không biết số điện thoại người thân cận với chị ấy à?"

"Đáng lẽ anh nên nói với cô ấy. Đáng lẽ anh nên..."

Giọng cậu nhỏ dần và hoà cùng không khí. Dahye nhìn người trước mặt, vẻ mặt cô giãn ra, cơn tức giận cũng từ từ dịu đi.

"Anh có hiểu mình đã làm gì không? Với Vesper? Với chính mình? Đúng ra anh đã có rất nhiều cơ hội. Nhưng em là ai mà có quyền phán xét chứ? Em cũng có rất nhiều cơ hội để lên tiếng cho sự tự do của mình. Rất nhiều khoảnh khắc mà lẽ ra em có thể thành thật với chính mình và gia đình... Nhưng em đã không làm."

Ký ức tràn về trong tâm trí Jeno —những khoảnh khắc với Vesper mà lẽ ra cậu đã có thể lên tiếng, cái ôm đêm gala từ thiện, những lúc cậu cảm nhận được tiếng yêu trên đầu lưỡi nhưng lại cắn răng im lặng vì sợ hãi. "Anh nghĩ mình đang bảo vệ những gì anh và cô ấy có,"- Cậu thì thầm, "Nhưng bây giờ anh thấy rằng anh chỉ đang bảo vệ chính mình."

"Em cũng vậy,"- Dahye gật đầu ủ rũ, "Bảo vệ tình cảm của chúng ta khỏi cái gì chứ? Từ việc phải đối mặt với khả năng bị từ chối? Đó không phải là sống mà đó là trốn tránh. Và thật đáng buồn, cả hai chúng ta đều là những kẻ hèn nhát. Em nghĩ mình có nhiều cơ hội hơn để trì hoãn cuộc đính hôn kỳ lạ của chúng ta, em nghĩ có lẽ lần sau em sẽ thành thật; có lẽ có rất nhiều cơ hội để em thật lòng. Nhưng không, lẽ ra em nên nói rõ ràng rằng em không muốn mắc kẹt vào những gì mà bố mẹ chúng ta cho là tốt nhất."

Longfic| Lee Jeno x Fictional Girl| VesperNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ