Quan hệ thế nào?
Lam Vong Cơ ngẩn người, chẳng lẽ nói là không tốt?
Lại nghe hắn nói: " Nếu ngươi có ký ức của kiếp trước, vậy ngươi cũng biết thân phận của ta đi. Lam Trạm, kỳ thực kiếp này ta không có ký ức về ngươi. Ngày đó gặp nhau ở Vân Thâm Bất Tri Xứ dẫn tới phát bệnh, ta đã ẩn ẩn đoán ra ký ức bị động tay động chân. Nhưng ta cũng không hối hận. Mặc kệ kiếp trước chúng ta quan hệ thế nào, kiếp này là kiếp này. Kiếp này ngươi có thân nhân, và ta cũng vậy. Ta có sứ mệnh của ta. Còn ngươi ta cũng không đoán được sự tình ra sao. Nhưng là, bất kể kiếp này thế nào, lựa chọn của ngươi ra sao ngươi hãy chịu trách nhiệm với nó. Bởi vì sẽ không có cơ hội thứ hai để sửa chữa nữa. "
Y không khỏi chấn động, lập tức nắm lấy tay Bạch Anh, hắn có thể nhìn ra tới người này đang mất bình tĩnh. Điều đó thể hiện ở khuôn mặt tái nhợt của y. Lam Vong Cơ mở miệng nói: " Ngụy Anh, để ta cùng ngươi được không? Kiếp trước không thể bảo hộ được ngươi. Kiếp này ta không muốn mất đi ngươi nữa! "
Bạch Anh ngẩn người nhìn đôi thiển sắc lưu ly ấy, lại mím mím môi không tự chủ mà đồng ý. Hắn không từ chối được người này. Kể từ lần đầu gặp đã không thể từ chối!
Ngày đó Lam Vong Cơ bảo sẽ chịu trách nhiệm, lúc đầu hắn có suy nghĩ cự tuyệt nhưng lúc đó lại nhìn thấy đối phương chờ mong lại không tự chủ được mà chấp nhận.
Lam Vong Cơ nhận được sự đồng ý của người trong lòng không khỏi vui mừng, y đột nhiên đem Bạch Anh ôm vào trong lòng như khảm người này vào cốt nhục. Rốt cuộc, qua hai đời Lam Vong Cơ y cũng đã nhận được sự đồng ý của hắn. Không còn là sự đáp lại một cách lạnh lùng vô tình như ngày đó ở hang động sau huyết tẩy Bất Dạ Thiên nữa.
Ngụy Anh, rốt cuộc ngươi không làm ta cút đi.
Ta cũng sẽ không để ngươi làm ta cút.
Là ta luôn ít nói tổn thương ngươi, nhưng kiếp này được làm lại, ta nhất định đem ngươi bảo hộ chu toàn.
Ngươi ở đâu, ta ở đó.
Nếu cả thiên hạ không dung được ngươi thì còn ta.
Ta...thà phụ cả thiên hạ, cũng sẽ không bao giờ phụ ngươi!
Không bao giờ!
Bạch Anh nhận được cái ôm của y cũng không có đẩy ra mà ngửi lấy mùi đàn hương thanh lãnh trên cơ thể người này. Mùi hương của Lam Vong Cơ thật sự rất dễ chịu. Hắn biết, đây là do thường xuyên sử dụng đàn hương huân phòng nên y phục, cơ thể đều lây dính lấy chúng. Bạch thất của Bạch Anh cũng vậy, mặc dù không dùng đàn hương nhưng Ôn Ninh luôn mang theo hương liệu mà hắn thường huân phòng. Là trúc liên hương.
Mùi hương ngọt, mát mẻ mà thanh tao của hương trúc hòa trộn cùng hương hoa sen.
Sử dụng lâu ngày, trên người Bạch Anh cũng nhiễm hương liệu ấy.
Bạch Hạc mặc dù đang bay, nhưng nó là hạc tiên là linh cưỡi của Bạch Anh. Đồng bệnh tương liên, Bạch Anh như thế nào Bạch Hạc đều như thế đó. Mặc dù đang bay nhưng nó vẫn chú ý tới hai còn người đang ngồi trên lưng mình. Cái đầu lắc lắc một chút như tỏ ra bất mãn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Vong Tiện ][ MĐTS ] Hoa Hồn Mộng
FanfictionLại cứ thích ra tiếp bộ mới trước khi lấp hố 🤣 Truy thê, nhớ lại kiếp trước thiếu niên Cơ × vô cảm, lạnh lùng bệnh nhược lịch kiếp Tiện Tư thiết: Ngụy Vô Tiện vạn quỷ phản phệ, lịch kiếp thất bại, linh hồn rách nát. Thiên Đạo mang hắn về tu dưỡng...