một.

282 25 0
                                    

ngồi trong căn phòng nhỏ dưới ánh đèn mờ, view giương mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ nhìn lên vầng trăng treo giữa bầu trời đêm đen, nơi có ánh trăng chiếu rọi len lỏi qua những vết mực chưa khô trên tờ giấy trắng, lặng lẽ khắc họa nên dư vị cảm xúc ở từng con chữ trong bức thư tay.

em chẳng còn nhớ đây là bức thư thứ mấy trong đêm nay, bởi em đã viết rồi lại xé đi khi cảm thấy trái tim mình thổn thức như con sóng dữ.

nhưng có lẽ lần này, em sẽ quyết tâm để gửi đi, gửi bức thư tay chất chứa tâm tư tình cảm đến người em thương cất giấu ở trong lòng.

và rồi em sẽ rời đi, đi đến một nơi mà chị sẽ chẳng thể đặt chân đến.

     — gửi june,

ngay khi chị đọc bức thư này, em đã chẳng còn ở bangkok - nơi em đã gặp chị và biết yêu một người.

em chẳng biết nói gì nhiều, nhưng em muốn hỏi, liệu chị có biết tình yêu là gì không?

june, với em,

tình yêu chỉ đơn giản là tình yêu thôi, nhưng nếu đơn giản hơn nữa, và đối với chỉ mình em, thì tình yêu còn có thể là june.

em có thể yêu tháng sáu, vì em yêu june; em có thể yêu bản thân mình, cũng vì em yêu june.

lá thư này em chỉ muốn cho chị biết rằng đối với em chị có ý nghĩa như thế nào, và khi không thể ở bên cạnh chị em sẽ đau khổ ra làm sao.

em biết, tình mình sẽ không thành.

nhưng june của em ơi, em vẫn muốn nói với chị nhiều thật nhiều lần...

rằng tình yêu có thể là tình yêu, nhưng đối với em, tình yêu còn là june.

...

"thật sự em không muốn thông báo sao?" ciize sốt sắng nắm lấy tay em, đôi mắt ngập tràn sự lo lắng tiếp tục hỏi câu hỏi đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần trong đêm nay.

view chỉ cười, em nhìn thẳng vào đôi mắt của cô khẽ lắc đầu rồi lẳng lặng đặt bức thư em đã viết vào hòm thư sau đó ngẩng mặt, hướng mắt đến căn phòng ngủ đã sớm tắt đèn phía xa kia.

"nếu chị ấy biết, em sẽ chẳng nỡ lòng rời đi." view thì thầm, tựa như chỉ để cho bản thân nghe thấy tiếng lòng của chính mình.

nhưng em đã nhầm, milk bên cạnh đã nghe thấy. cậu ấy tiến về phía em, hiếm khi lộ ra khuôn mặt nghiêm nghị nhíu chặt mày nói, "còn chị ấy thì sao? cậu không nghĩ chị ấy sẽ cảm thấy thế nào nếu cậu không ở đây nữa hả?"

"rõ ràng cả hai đều thích nhau mà..."

nghe vậy, trái tim nơi ngực trái của em như hẫng một nhịp. nhưng rồi rất nhanh sau đó em lại nghe theo lý trí, lắc đầu phủ nhận, "không phải đâu, chỉ có mình đơn..."

"em đừng nghĩ vậy, view!" ciize ngắt lời em, ngay lúc này cô cũng trở nên căng thẳng, nhíu mày lớn giọng.

view như thể không nghe thấy, em không chút lay động, luyến tiếc nhìn vào căn phòng che màn kín cửa một lần nữa rồi ngay sau đó em lùi chân, dứt khoát quay người bước chân tiến về hướng về nhà.

em hiểu sự nghiêm túc của milk, em cũng nhận thức được sự căng thẳng của ciize. bởi vì em rõ ràng hơn ai hết chị sẽ chẳng giấu tình cảm của bản thân mình với bạn bè thân thiết xung quanh. nhưng em cũng hiểu rõ hơn ai hết, mối duyên tình này chắc chắn chẳng thể thành đôi.

cơ bản giữa em và chị, chúng ta đều là hai đường thẳng song song.

chuyến bay từ bangkok về phuket là một chuyến bay đêm, em không muốn ciize và milk sẽ tiễn em đi với sự rầm rộ bởi vì sẽ đến tai của chị, khi đó em sẽ lại chẳng thể rời đi, bịn rịn mà ở lại.

vì vậy em chọn trốn tránh, chấp nhận ngồi một chuyến bay đêm để trở về quê nhà - nơi không có chị, cũng không có tình yêu thương.

ciize ôm lấy em, cô tựa đầu vào vai em luyến tiếc, bên tai thì thầm, "em còn có thể suy nghĩ lại mà, view."

"em suy nghĩ kĩ rồi mà." view cười, em gác cằm lên đỉnh đầu cô, bàn tay vỗ về tấm lưng nhỏ nhắn của người trong lòng, chậm rãi nói, "em muốn về phuket, không muốn ở bangkok nữa."

"em đang lựa chọn trốn tránh..." siết lấy vạt áo của em, ciize lựa chọn không tiếp tục câu nói mà chỉ lặng lẽ mà thở một hơi dài không dấu vết.

một bên là em họ, một bên là bạn rất thân. thật ra không phải người trong cuộc thì ciize là người hiểu rõ câu chuyện này nhất, cũng là người có cái nhìn sáng suốt nhất bởi cô là người ngoài.

cô biết, view đặt trọn june ở trong trái tim thì june cũng đặt view ở đầu quả tim, chẳng ai thua kém ai cả, tình cảm của cả hai dành cho nhau đều rõ như ban ngày, chỉ có người trong cuộc lại như bị che mắt mãi sống trong bóng tối chẳng chạm tới được hiện thực.

chỉ là đối với june, cậu ấy mạnh dạn hơn. nhưng đối với view, em ấy lại tự ti hơn.

vai vế là một người chị, ciize không biết bao nhiêu lần đã nghe thấy view bày tỏ lòng mình với cô. em nói, em chẳng thấy bản thân xứng đáng với june; em xuất hiện trong cuộc đời june là bước cản; đi với june em sẽ khiến june xấu hổ... cùng rất nhiều sự tự ti khác mà em ấy chẳng dám đối diện.

chính vì thế, em ấy bỏ chạy.

chạy về phuket, về nơi june không thể tìm đến.

em ấy nói vậy, còn ciize thì không nghĩ như thế.

nhìn bóng lưng view rời đi, bất giác cô cảm thấy em cô đơn đến lạ. em đang đi về nơi chứa biết bao ký ức đau buồn của chính em, và em đang đi về nơi không có tình yêu của cuộc đời em.

nhưng mà em sẽ mãi không biết, rằng tình yêu sẽ tự chạy về phía em.

lowercase | viewjune - tình yêu có nghĩa là gì?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ