Chap 1 : Ngày ấy

1.4K 78 9
                                    

Warring: OOC
Y/n: Your name (tên bạn)
__________________________

Tình đầu là mối tình khiến chúng ta sẽ chẳng bao giờ quên được

Y/n - em là con lai giữa hai nước Anh - Hàn, mẹ em là người Anh, còn bố là người Hàn chính gốc, dĩ nhiên em được di truyền nét đẹp từ cả hai, đặc biệt là bố

Cùng đôi mắt máu xanh tựa như biển di truyền từ mẹ, mái tóc đen tuyền thừa hưởng từ bố nên em từ nhỏ đã rất kháu khỉnh, nhìn chung là xinh

Em từ bé đã sống ở Anh cùng với mẹ do cả hai đã đổ vỡ hôn nhân từ rất sớm

Ở tuổi mầm non, bé con vốn đã rất hiểu chuyện, em cũng đôi lúc hơi tủi vì bố không ở bên cạnh, nhưng may thay, bên cạnh em vẫn có hai người bạn, Shelly và Owen

Nghe thì hơi lập dị, nhưng ở tuổi này mấy đứa cùng trang lứa sẽ chơi mấy trò con nít như nhập vai, giống như Owen và Shelly chẳng hạn

Trong lúc cả hai đóng giả kỵ sĩ và công chúa, thì em đang xem giải đấu boxing trên tivi

"Y/n đừng xem cái đó nữa, chơi với bọn tớ đi"

"Owen nói đúng đó Y/n"

Em tắt tivi sau đó đến ngồi cùng cả hai

"Hai cậu một người là kỵ sĩ, một người là công chúa, còn tớ là gì?"

"Để xem...hay là người hầu đi?"

Em khinh bỉ tột độ nhìn Owen

Sau này lớn dần, em cảm thấy dường như mình bị tách ra khỏi cả hai

Nói đúng hơn là do Owen mới đúng, cậu ta nhìn 10 phần thì đã có 9 phần có tình ý với Shelly, nếu như rũ đi chơi thì chắc chắc cậu ta sẽ mời Shelly trước, lúc nào cũng ưu tiên cho cậu ấy

Đơn phương chẳng dễ tẹo nào, chính em đây cũng đang đơn phương tên Owen ấy đây, muốn nói nhưng chẳng thể vì cậu ta nào có thích em?

Rồi cứ thế, em cứ chôn vùi thứ tình cảm một phía của mình, giữ nó thật chặt vào trong tim, nhưng ánh mắt dịu dàng, nụ cười ấm áp của em dành cho cậu đã bị Shelly thấy rõ

Shelly biết em có tình cảm với Owen, cô cũng đã nhiều lần cố đẩy thuyền cho cả hai nhưng bất thành

Shelly là cô gái tốt, em nhiều lần lại muốn trách cô vì đã dành hết sự chú ý của Owen nhưng rồi lại không nỡ, em biết cô ấy cũng khó xử lắm chứ, em có phải là quá ích kỷ rồi không?

Đỉnh điểm vào một ngày mưa tầm tả, trường vừa tan, em thấy Owen đứng lóng ngóng ở một góc, biết tỏng là tên này lại quên mang theo ô, dù biết Owen có thể cảm nhận được mưa nhưng không có nghĩa là Owen sẽ nhớ mang theo ô, con người mà, ai chẳng có lúc quên

Thở dài, em mang ô đến rồi vổ vổ vai cậu ta vài cái

"Quên mang theo ô à?"

"Tớ quên..."

Owen gãi đầu cười trừ nhìn em

Em thở dài, nếu đứng đợi trời tạnh thì cũng không phải là cách, đưa cái ô xanh lá kia cho Owen, ý bảo muốn che chung để về nhưng cậu ta hình như không hiểu

[Windbreaker]  Owen Knight x Reader | Mãi mãi bên emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ