Sau khi trở về nhà, Winny cứ bực mình đi qua đi lại trong phòng khách.
Thực sự, hắn không biết chính xác là hắn đang tức giận vì cái gì?Satang vẫn không biết những gì cậu làm đã khiến hắn nổi giận.
Khi mà hắn hung hăng kéo Satang ra cửa Hộp đêm, đi qua các sàn nhảy nhộn nhịp, bắt gặp ánh mắt bẩn thỉu của bọn nam nhân dán lên người Satang, hắn đã âm thầm lo lắng và thêm phần tức giận.
Ngần ngại nghe Satang khóc một lần nữa, đôi mắt cậu đã hơi sưng lên, trong tâm can của Winny dâng lên nổi buồn chán khác thường.
Nỗ lực nén buồn bã, tiếng khóc cuối cùng cũng nhẹ nhàng bị cậu giấu vào tâm.
Buông tay áo mỏng, để mặc cho Winny kéo cậu đi trên sàn.Bị đẩy vào phòng, Satang có chút lưỡng lự.
Thế nhưng câu nói tiếp theo của hắn lại làm cho cậu ngây người thêm lần nữa.
"Satang, em nghĩ rằng em là ai vậy chứ ?!"
Dang tay chặn đứng Satang ở góc tường, cậu như mơ hồ nghe thấy tiếng xương khớp của Winny.
Tất cả các loại cảm xúc khó chịu vì Satang của hắn dường như muốn nổ ra tại thời điểm này.
Em nghĩ em là ai, em là ai mà có thể dễ dàng biến động tâm trí tôi như thế ?!
Đối với cậu, Winny luôn nói năng nhẹ nhàng, chưa từng nói nặng nửa câu. Cho đến ngày hôm nay, bạn bè của hắn nhắc nhở hắn đã đến lúc nên để bản thân tự do rồi.Nên lúc này, hắn đã giật mình khi hai năm qua, Satang lại có thể âm thầm ảnh hưởng tâm can hắn đến như thế.
Hắn thừa nhận rằng nguyên nhân của nỗi khó chịu trong lòng mình nhiều ngày qua chính là Satang. Hai năm, hắn dần dần làm chủ tình hình của Pholcharoenrat, lão Santichai đã không còn can thiệp quá sâu nữa. Pholcharoenrat đã trở thành cơ sở đầu tư được ưu tiên trên giới doanh nghiệp, mà Winny hắn từ lâu đã có thể làm việc độc lập.
Bạn bè xung quanh đều đang bức xúc.
Winny chịu đựng ở cùng với cậu hai năm, bây giờ, thời cơ đã đến. Đã tới lúc người kia phải đi rồi.
Vậy thì phải đuổi Satang đi sao?!Winny thừa nhận rằng hai năm qua, hắn đã mơ ước được tự do thoát khỏi ràng buộc. Thời gian ở cùng Satang cũng là lời nhắc nhở đối với hắn, hắn chính là sản phẩm trong hợp đồng 'bán thân' kia.
Và sự sỉ nhục đó đã buộc hắn phải làm việc chăm chỉ mỗi ngày, gấp đôi nỗ lực trong một loạt các dự án của công ty. Trong thời gian không dài cũng không ngắn, Winny đã trở thành một nhà lãnh đạo trẻ tuổi. Nhưng mà có ích gì ?
Để làm gì khi mà hắn không thể tự giữ vững cái ghế chủ tịch, phải nhờ cậy Sereevichayasawat, mặc kệ sự sỉ nhục mang tên Satang mà vẫn qua lại với cậu ta?
Nhưng bây giờ đã khác rồi. Thời gian đã nhắc nhở tôi, Satang, em nên đi đi.
Mà hắn, thế nhưng lại do dự.Satang từ quán bar đã bị xoay đến chóng mặt. Cậu thậm chí còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Và tại sao Winny lại trở nên đáng sợ đến như vậy.
Cậu chỉ cảm thấy lúc này, tay Winny nắm chặt tay mình, nắm rất chặt, và thậm chí làm tay cậu ân ẩn đau. Tuy nhiên, đây là một trong số ít những lần Winny như thế trong hai năm này. Vì anh ta một chút cảm xúc cũng chưa từng phản ứng lại.

BẠN ĐANG ĐỌC
"Từng bước tiến về phía em" |WINNYSATANG|
Roman d'amour"những mẩu giấy ô vuông vụn vặt, có thể không viết nữa, nhưng câu chuyện của chúng ta, em sẽ dốc lòng mà viết tiếp." Couple: WinnySatang , PhuwinPond ( phụ ) R: Ngược, HE Truyện có 56 chương Bản gốc, bản dịch: Đã hoàn ⚠️Chuyển ver chưa có sự đồng ý...